Mẫn Hách yêu nam!”Nàng kinh hô, nhanh chóng vươn tay cầm lấy bàn tay to của hắn, nhưngthiên hạ mảnh mai làm sao có thể nâng nổi thân hình của một nam tử đãmuốn trưởng thành, nâng dậy không xong ngược lại bị sức nặng của hắn kéo xuống, ngã nhào lên khuôn ngực rắn chắc của hắn.
Hắn nhíu nhíu mi.
“Đau!”
Thanh âm trầm thấp, ẩn ẩn mang theo cảm giác đau đớn không thể chịuđựng thêm mà bật ra tiếng rên rỉ, mồ hôi túa ra làm cho toàn thân ướtsũng, hắn nằm im thin thít, đã vô lực mà cử động.
Ngã đến choáng váng, đang lồm cồm ngồi dậy, sờ sờ cái cằm đau nhứccủa chính mình, Y Y vừa ngẩng đầu lên đã thấy gương mặt thống khổ, trànngập biểu tình đau đớn của Mẫn Hách
“Không có việc gì chứ? Ngươi đau ở đâu? Đau thế nào? Mẫn Hách yêu nam.”
Nói xong, vươn bàn tay nhỏ chạm đến cái trán ướt đẫm mồ hôi của hắn,nhìn hắn đau đớn, nàng quẫn bách, cố gắng dùng lực kéo tay hắn, muốnnâng hắn dậy, nhưng cho dù nàng làm thế náo, người nằm dưới đất vẫn bấtđông, không nhúc nhích, vô lực, nàng chỉ biết ngồi nhìn hắn.
Bàn tay nhỏ lại đặt trên cái trán của hắn một lần nữa, không cảm giác có dấu hiệu nóng lên, nàng mới thấy nhẹ nhõm một chút, thở hắt ra mộthơi.
Hơi thờ ấm áp phả vào mi mắt, Mẫm Hắc nhíu mi, sau đó bạc thần nhẹnhàng hé mở, mấp máy, mê hoặc lòng người, làm cho người ta có cảm giácmuốn phạm tội, thật muốn cắn xuống một ngụm.
“Bổn vương, khát ……”
Đôi mắt ẩn ẩn một tầng sương mờ, hắn tà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612486/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.