Hai chọi một? Y Y nhíu chặt mi tâm, bất tri bất giác, ánh mắt chuyểntới bên trên khán đài, đối mặt với một đôi mắt màu tím, lúc này trongmắt hắn đã nổi lên lo lắng khiến nàng sửng sốt, lập tức miễn cưỡng hémở tươi cười, hướng hắn vẫy vẫy tay.
Toàn thân y phục tuy hỗn độn, nhưng mà dáng vẻ vẫn xinh đẹp thoáttục, gương mặt trắng nõn, mịn màng như được điêu khắc từ một khối ngọchoàn mỹ phiêu phiêu nụ cười hình bán nguyệt, mái tóc dài đen mượt hơirối loạn, mềm mại bay bay trong gió, hoàn toàn đối lập với hình ảnh yêu mị lạnh lùng của Mẫn Hách.
Phù Vân Khâu Trạch trên mặt không khỏi giơ lên một chút ý cười, thảnnhiên, trong ánh mắt vốn dĩ đang lạnh toát như tuyết sơn hàn băng, rốtcục toát ra một tia ấm áp, ôn nhu như ánh trăng bạc phản chiếu lên mặtnước tĩnh lặng làm cho Mộc Hiệp đứng bên cạnh cũng phải kinh ngạc, đây là biểu tình mà từ trước đến giờ hắn chưa từng nhìn thấy ở Khâu Trạcha.
“Tránh ra, chuyện của chúng ta, không cần ngươi nhúng tay!” Khôngbiết vì sao, nhìn nàng khuôn mặt tươi cười, nhưng lại cảm thấy hết sứcchói mắt, Mẫn Hách dùng khẩu khí như là ra lệnh, nheo lại mi mắt,tầm mắt dừng ở thân ảnh của nàng.
“Vương gia, việc này không phải ngươi có khả năng quyết định, lúctrước không phải đã nói, chỉ cần thắng lợi thì có thể không từ thủ đoạn, giết chóc như thế nào cũng mặc, hiện tại mới bắt đầu, liền luyến tiếc?” Hậu Tu Nam căn bản là không đem lời nói của hắn để vào tai, liếc mắtnhìn Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612462/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.