Trong bóng tối, đôi mắt hạnh bỗng mở bừng,nàng thở hồng hộc,mồ hôi thấm ướt lưng khiến nàng khó chịu vặn vẹo thân hình mộtchút, đột nhiên cảm nhận được song chưởng của ai đó ôm eo mình ,mi mắt chớp chớp, khẽ nâng lên liền nhìn thấy gương mặt quen thuộc ônnhuận như ngọc, lông mi thật dài vẫn nhắm chặt, đôi môi hồng thảnnhiên phun ra nhiệt khí bên má nàng.
Giật mình, đôi mắt của nàng hiện lên một tia quang mang nghịch ngợm,vươn tay về cánh mũi hắn định bóp lại, nhưng mà, tay còn chưachạm đến, ngón trỏ liền bị hắn há miệng ngậm vào bên trong.
“A!” Nàng hét lên một tiếng, rồi cuống quít che miệng lại, mắt nhìn tiểu lục đang ngủ say trong lòng.
Con ngươi màu tím nổi lên gợn sóng đùa giỡn, ngậm ngón tay nàng mà nhẹ nhàng liếm láp, nhìn nàng đột nhiên trừng lớn hai mắt, đangmuốn bật cười, bất quá cánh tay chạm vào tấm lưng thấm đẫm mồhôi ướt lạnh của nàng , mâu quang liền ảm đạm dần.
“Lại nằm mơ ?” Cầm lấy khăn lụa không biết đã đặt bên gối tự khinào, hắn nhẹ nhàng chấm mồ hôi trên mặt nàng, liền ngay cả sợi tócbết vào hai má cũng nhiều lần dùng đầu ngón tay vén ra.
“Ân, mỗi lần tỉnh dậy thì không còn nhớ rõ,” Nàng chua xót cườicười, muốn nhắm mắt để hưởng thụ cảm giác hắn mềm nhẹ đụng chạm,lại sợ hãi tiếp tục gặp mộng, đành phải mở to hai mắt nhìn sự lo lắngnổi lên trên mặt hắn,“Có thể do ngày mai sẽ tỷ thí cho nên quá mức khẩntrương, Khâu Trạch, ngươi đừng lo lắng.”
Bàn tay lau mồ hôi dừng một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612455/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.