Đau, đau!” Như chịu thiên đao vạn quả tru lên vang vọng trong long quân điện, xoay quanh lương trụ hai lần.Y Y hai mắt đẫm lệ nhìn cung nữ đắp thuốc lên miệng vết thương mà run run, trong lòng nàng lại đem mười tám đời tổ tông Mẫn Hách Vương giađại ân cần thăm hỏi mấy lần, không nghĩ tới hắn thế nhưng độc ác , huyquyền đánh lên vết thương cũ trên ngực nàng, hơn nữa còn đánh gãy haicái xương sườn, quả thật là âm ngoan nham hiểm mà.
May mắn lúc ấy Mẫn Hách Vương gia cảm thấy mất mặt, mà Vương gia LaPhu quốc lại muốn ra khỏi thành du ngoạn, nửa tháng sau mới thi thố tiếp vòng 2, nếu không, chính mình lúc ấy thật đúng là không biết sẽ phátsinh chuyện gì nữa.
“Khởi bẩm Hoàng Thượng,thương thế của hoàng phi đã được băng bó tốtlắm.” Tiểu Thanh đi ra ngoài điện hạ thấp người, đồng tử mắt màu bạc vẫn không thấy tiêu cự.
Trầm mặc không nói, Phù Vân Khâu Trạch chính là thoáng giương mắtnhìn thân ảnh của ả, tầm mắt lạnh như băng chợt lóe sau đó lại ôn hòa gật gật đầu:“Ân.” Vén áo bào bước qua hạm điện đi vào.
“Còn đau không?” Ngồi bên cạnh giường, dùng khăn lụa tinh tế chà laumồ hôi trên trán nàng, động tác ôn nhu bất tri bất giác run run, thiếuchút nữa,hắn đã mất nàng .
“Cái tên yêu nam Mẫn Hách, ta lần sau nhất định phải lột da hắn,khiến hắn tai họa nhân gian,… đau a!” Vừa nói vài câu, vừa động khí,ngực lại mơ hồ thấy màu hồng, nàng hít một ngụm khí lạnh, cuối cùng đành ngậm miệng.
Tiểu Thanh đứng ở đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612427/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.