Đến chập tối, hắn đi vào trên tay lại cầm bát thuốc. Nàng sợ hãi rúc vào chăn: Ta không uống, ngươi mau mang đi đi
Hắn ngồi xuống giường: thật tiếc ta định tối nay muốn rủ ai đó đi chơi, Haizz hay là thôi đi.
Nàng mở chăn kéo hắn lại: Ta uống, uống nhưng ta đói quá, ngươi lấy cho ta ít đồ ăn nhé.
Hắn cười đi ra ngoài khép cửa lại.
Bát thuốc đắng như thế này ai mà uống được. Nàng đổ vào gốc cây bên cạnh mình, cười gian xảo
Băng không biết hắn đang chứng kiến tất cả hành động của mình. Nàng vui vẻ nằm xuống. Một lúc sau hắn mang đồ ăn vào
Ta mang thức ăn vào rồi nè- Đoan Minh Vương đặt thức ăn lên bàn: Uống xong rồi hả
Nàng vui vẻ cầm bát thuốc đưa cho hắn: Uống hết sạch ko còn giọt nào, thấy ta giỏi chưa?
Giỏi ta có chuẩn bị thêm bát nữa nè
Hả ta uống rồi mà
Nàng đừng tưởng qua mặt đc ta. Nàng uống hay cái cây uống hộ
Ngươi theo dõi ta?
Vậy giờ nàng tự uống hay để ta đút
Nàng xấu hổ khi nghĩ đến cảnh hắn đút cho minh: Ngươi thật vô sỉ. Nàng giật bát thuốc từ tay hắn uống hết sach: Vừa lòng ngươi chưa
Được rồi. Nàng mau ăn đi
Một lúc sau.....
Nếu ăn xong rồi thây bộ y phục này vào
Oa đây là dành cho ta sao đẹp quá!
Thích không?
Nàng gật đầu: Ngươi biết ta thích màu vàng à?
Chuyện đó đơn giản không có gì là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nang-dinh-chay-di-dau-vay/2808690/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.