Buổi Thượng triều:
Tể tướng: Hoàng thượng, gần đây dân chúng nổi loạn, muốn lật đổ triều chính. Thần nghĩ nên phải phải trị tội một số để lấy uy. Không để tình hình càng nghiẻm trọng.
Hắn tỏ ra lo lắng: Ồ, vậy sao hả Tể tướng. Hay không phải do các vị đại thần của trẫm cai quản không tốt sao? Hửm. Hoàng đế đập tay mạnh xuống tay cầm, đi xuống vỗ vai từng người một, cười nói: Mang tiếng là quan phụ mẫu của dân, lại đi đàn áp dân chúng. Tại sao không xem lại những việc tốt mà mình đã làm cho dân bức họ đến bước đường cùng vậy? Nếu trẫm cho quân đi giết tất cả những người đó, chẳng phải sẽ thành hôn quân sao? Đúng không Thị Lang Bộ. Thị Lang Bộ giật mình, hoảng sợ quay ra thấy nụ cười trên mặt hắn lại càng lạnh người: Hoàng thượng, nói phải.
Tể tướng ở trên vội vàng nhận lỗi: Hoàng thượng, nói phải. Thần nông cạn không suy nghĩ kĩ trước khi nói.
Thiên Tướng quân: Hoàng thượng, Thần muốn hỏi Tể tướng, Hoàng thượng đã cấp cho người rất nhiều tiền để cứu nạn dân đói. Không những xoa dịu lòng dân còn khiến họ thêm phẫn nộ, oán trách.
Tể Tướng không một chút nao núng: Nói vậy, Thiên Tướng khác nào nói ta đã lấy số tiền đó làm của riêng?
Nếu trong lòng không làm ắt sẽ không thấy có lỗi với lương tâm.
Thị Lang Bộ: Thiên Tướng quân, người không nên ngậm máu phun người. Hắn trình ra loạt bằng chứng ( Những chứng cứ đã động tay động chân, thông đồng với các quan huyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nang-dinh-chay-di-dau-vay/2807445/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.