Gần tối, 3 người Thiên Băng, Đoan Minh Triệt, Vệ Ảnh mới về. Nhưng họ lại không thấy sự xuất hiện của Hoàng đế, có chút kì lạ.
Thiên Băng bước vào trại của Hoàng đế, có chút kinh sợ, bầu không khí căng thẳng. Hắn dường như đã đợi nàng rất lâu rồi.
" Tham kiến Hoàng Thượng".
Minh Vương chống cằm:" Ngươi đi đâu vậy?"
Băng cố giữ bình tĩnh, cung kính trả lời: " Thần bị lạc đường trong rừng".
Hắn nửa đùa nửa thật:" Lí do rất hợp lí. Trẫm tưởng ngươi bất bình, không xứng đáng để ngươi làm hộ vệ"
" Thần không dám"
Hắn nhếch mép:" Không dám? Tiếng cười của các ngươi vang vọng đến cả đây. Có phải tưởng trẫm điếc ?"
" Hoàng thượng bớt giận"
" Trẫm không muốn có lần sau" Nói rồi hắn đứng dậy đi vào trong bỏ lại một mình nàng ở đó( Tên này hôm đến tháng à. Ta đâu cầu xin ngươi phải bảo ta làm hộ vệ. Mắc mệt)
..........
Băng đang ngồi bên ngoài nghịch lá, hóng gió.
Tiểu Thuận Tử đến bên gọi:" Hoàng thượng cho gọi ngươi vào trong kìa"
Băng sửng sốt:" Nhưng chẳng phải Hoàng thượng đang tắm sao?".
Tiểu Thuận Tử mắng một trận:" Hoàng thượng truyền ngươi vào hầu hạ, còn đứng ngơ ở đấy. Muốn bị chém đầu sao?".
Băng lật đật chạy vào, không biết hắn lại tìm trò gì để hành hạ mình nữa. Trong suối không có một ai, có vẻ hắn đã đuổi hết cung nữ ra ngoài. Hoàng đế đang nhắm mắt thư giãn ở dưới nước nóng, đặt khăn lên trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nang-dinh-chay-di-dau-vay/2807385/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.