Băng thấy hai bóng người vụt qua( Hình như là Vệ Ảnh. Đánh lẽ ca ca phải ở cạnh Đoan Minh Triệt. Trừ phi...) Nàng ngẫm một lúc( Hỏng rồi, chắc chắn đây là một cái bẫy, Triệt đang gặp nguy hiểm)
Nàng dùng khinh công bay lên cao, vứt lại một câu:
" Hoàng thượng, thần có việc khẩn cần phải làm. Thần sẽ quay lại chấp nhận chịu phạt"
Hắn sao không biết suy nghĩ của nàng chứ. Hắn vốn định nàng sẽ không thể thoát khỏi bàn tay hắn. Nhưng xem ra hắn đã quá xem thường, nàng không biết đang nhảy vào hố lửa sao? Hắn quất ngựa nhanh chóng đi tìm.
......
Đoan Minh Triệt đang bị thích khách bao vây. Thân thủ của bọn chúng toàn là những cao thủ. 2,3 người hắn còn đánh lại được. Những hơn chục người thế này, e rằng....( Không biết ai lại muốn hắn chết như vậy.) Bọn chúng lừa Vệ Ảnh đi chỗ khác để dễ dàng hơn. Tiếng binh, kiếm chạm vào nhau vang từ đằng xa. Thiên Băng vội vàng đi đến đó, đến bên cạnh Đoan Minh Triệt:" Huynh có làm sao không?"
Hắn vậy mà lại đuổi nàng:" Nàng mau đi đi, nơi này rất nguy hiểm, chúng đều là sát thủ, võ công cao cường. Người chúng nhắm tới là ta".
Chúng tạo thành vòng, vây hai người lại, Băng tiến tới đánh:" Người sống ta sống, người chết ta chết"
" Nàng điên rồi"- Mặc dù hắn rất cảm động nhưng hắn không thể nàng gặp nguy hiểm
"Huynh có mệnh hệ gì Thu nhi phải làm sao?"
( Đúng ta phải sống vì Thu nhi) Hắn cừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nang-dinh-chay-di-dau-vay/2807380/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.