Kể từ đó Hoàng đế cũng ít sang cung của nàng. Nội cung lục đục nghe tin Đoan Minh Triệt chuyển biến ngày càng nặng có thể qua đời.
Tuyết Trữ Cung
Mộ Dung đề phòng:" Không biết Hoàng Hậu nương nương gọi thần thiếp có việc gì dạy bảo?"
Lãnh Tuyết bước xuống bậc, muốn kéo sát khoảng cách:" Chẳng phải muội vẫn không cam lòng trước Thiên Băng sao?"
Mộ Dung cười trừ:" Thiếp ngu nguội không hiểu người nói gì". Từ khi vào trong cung Mộ Dung luôn bị Hoàng đế ghẻ lạnh, chưa từng được sủng hạnh mãi chỉ dừng lại ở Quý Nhân
Lãnh Tuyết vuốt tóc, chỉnh lại trâm cho Mộ Dung:" Ta muốn muội liên thủ hạ bệ Thiên Băng. Chắc muội cũng biết nàng ta cũng không đơn giản". Mắt nổi lên nồng đậm, sát ý. " Sau khi thành công ta chắc chắn sẽ giúp muội có chỗ đứng trong Hậu cung".
Mộ Dung khi xưa cũng ghét Thiên Băng, vò vạt áo, đằng nào nàng cũng có Mộ gia phía sau. Có gây ra chuyện tày trời gì cũng không ai dám phạt mình
..................
Đoan Vương gia qua đời, khắp giang sơn phủ đầy màu trắng, tang tóc. Hoàng đế cùng các vị đại thần trong bộ y phục trắng đưa tiễn. Không khí trang trọng.
Tiểu Thuận Tử đọc thánh chỉ của Hoàng đế về những công lao, cống hiến hết mình của Đoan Minh Triệt. Bỗng Mộ Tể Tướng ngắt lời.
" Hoàng thượng, người đến bây giờ còn giả tạo, đeo mặt nạ giả nhân giả đức đến lúc nào nữa"
Đoan Minh Vương nổi thịnh nộ:" To gan"
Hắn mang tờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nang-dinh-chay-di-dau-vay/2807367/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.