Đoan Minh Vương tay nắm chặt cổ của Thu nhi
" Sức chịu đựng của trẫm có giới hạn. Nếu còn phản kháng, đừng trách trẫm ra tay ác độc"
Hắn từ từ thả lỏng, trìu mến, chạm nhẹ lên mặt Thu nhi, rồi đưa mắt sang bọn nô tài
" Còn không mau dọn dẹp. Nương nương mà có chuyện gì, tất cả các ngươi cũng bồi tán cùng"
Nô tì, thái giám sợ hãi, chân tay nhanh nhẹn thu dọn. Thu nhi thấy khiếp sợ
" Ngươi điên rồi. Ta có con với đệ đệ rồi"
" Trẫm không quan tâm. Phàm bất cứ ai liên quan đến Băng nhi, trẫm đều không bỏ qua"
Thu nhi khinh miệt, cười to
" Haha, Đoan Minh Vương, người có thấy mình vô lí không? Phản bội là người! Tỷ tỷ đau thương chết do người! Hài tử tỷ ta mất cũng do người!"
Gân xanh nổi đầy trên mặt, quát
" Câm miệng. "
Thu nhi trừng mắt
" Người tưởng lấy ta sẽ thế thân cho tỷ ấy sao? Nằm mơ! Tỷ ta sẽ không bao giờ tha thứ cho hành động này của ngươi!!!!"
Hoàng đế ném cái ly về phía Thu nhi, chiếc ly đập vào tường vỡ toang. Trên tường có vài vết nứt
" Nếu ngươi còn không biết thân biết phận. Trẫm không chắc Đoan Minh Triệt sẽ nhìn thấy ánh sáng ngày mai đâu!'
" Ngươi định làm gì?"- Thu nhi bám lấy cổ áo của hắn
Hoàng đế hất nàng xuống đất
" Nếu muốn hắn toàn mạng. Ngươi tự biết mình làm gì rồi đó"
Hoàng đế ra ngoài người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nang-dinh-chay-di-dau-vay/2807278/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.