Thiên Băng vừa ra khỏi nhà lao, một đám thị vệ bao vây, đèn đuốc sáng trưng. Mặc dù đã lường trước, nhưng không ngờ bọn chúng đến nhanh như vậy. Hắn- Đoan Minh Vương y phục đỏ thẫm xuất hiện, tất cả thị vệ tránh đường cho hắn.
Đoan Minh Triệt tháo chiếc khăn ở mặt, vứt xuống đất, châm biếm:" Không ngờ Hoàng huynh lại dành thời gian quý báu của mình để đến đây"
Hoàng đế cũng không kém
" Trẫm không ngờ hoàng đệ lại mang thích khách vào Hoàng cung, phá tan nhà lao, là muốn hành thích trẫm sao?"
Trong bóng tối, ánh lửa bập bùng. Sát khí nồng đậm, nếu nhìn kĩ, khoé môi Hoàng đế đang nở lên nụ cười. Không có gì có thể qua mắt hắn
Đoan Minh Vương đá sang bên người bên cạnh Đoan Minh Triệt
" Tên thích khách kia thật to gan dám nửa đêm xông vào ngày vui của trẫm, còn không khai báo tên tuổi?"
Thiên Băng cười, tiếng cười vang ra khắp Hoàng cung chói tai:
" Ta từ trước đến nay, vốn không coi ai vào mắt. Ngươi nghĩ mình là ai, xứng để biết tên ta sao?"
Tất cả thị vệ kinh hỉ trước câu đáp của nàng, thật quá ngạo mạn
Ánh mắt Hoàng đế bừng sát khí, phẫn nộ. Dám thách thức giới hạn của hắn, thật chán sống.
Nhận được lệnh, Bọn thị vệ rút kiếm xông vào dàn trận, Thiên Băng nhảy vút lên trời cao, hàng ngàn thanh kiếm đang chĩa vào người nàng. Nàng phiêu dật, bước chân nhẹ tựa lông hồng, đứng trên mũi kiếm bọn chúng, mềm dẻo thoát khỏi lưỡi kiếm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nang-dinh-chay-di-dau-vay/2807269/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.