Nàng thật không thể hiểu trước mặt nàng Hoàng đế thâm sâu này lại giúp đỡ nàng hết lần này tới lần khác, thật khiến người ta không thể hoài nghi
" Hoàng Thượng, người không sợ chân tướng sáng tỏ, đến lúc đó kẻ đó sẽ ra ngoài ánh sáng. Người sẽ định xử trí ra sao ?"
Hắn không một chút do dự, đáp lại
" Điều trẫm nợ nàng ta đó là một chuyện. Nợ không có nghĩa là làm gì trẫm đều phải dung túng. Kẻ gây ra tội tày trời cũng bị xử trí như thứ dân!"
...............
Khôn Ninh Cung, nghe tiếng bước chân, Trúc cô cô nhanh chóng dìu Hoàng Thái Hậu trở về giường. Thực ra bà không hề trúng độc, chỉ giả bộ diễn qua mặt mọi người. Trúc cô cô sắc mặt thay đổi nhanh chóng
" Ai đó?"
" Là con!" - Thiên Băng nói nhỏ, nàng đang khoác trên mình áo choàng màu đen nhìn xung quanh.
Cửa được mở ra, Trúc cô cô nhìn bốn phía đóng cửa lại. Hoàng Thái Hậu thấy nàng mừng rỡ, không giấu mừng rỡ
" Cuối cùng con đã về. Nghe tin con trong ngục chịu khổ Ai gia rất lo lắng "- Bà sờ gương mặt nàng lại nói tiếp
" Mới đi có mấy ngày đã gầy đi rồi. Nghe nói hôm đó ả Lãnh Tuyết dám đánh con, thật coi trời bằng vung "
Thiên Băng thấy Hoàng Thái Hậu đang lo lắng, đột nhiên nước mắt dâng lên, hơi cay cay:
" Xin lỗi vì đã kéo Hoàng tổ mẫu vào chuyện này "
" Không sao, bất cứ việc gì con làm ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nang-dinh-chay-di-dau-vay/2807220/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.