Vũ Văn Tinh chau mày. Mắt phượng híp lại, thoáng qua một tia hồ nghi.
Con thỏ ngu xuẩn này! Những lời như vậy hắn nghe quá nhiều rồi, lúc này nhìn xem nàng còn có thể giở trò quỷ gì nữa!
Vũ Văn Tinh khẽ mấp máy môi mỏng, không cam lòng há miệng ra.
"Thế nào, rất ngọt đúng không? Chàng ăn thử đi!" Bạch Tiểu Thố thấy Vũ VănTinh rốt cuộc nghe lời há miệng ra, trênkhuôn mặt tái nhợt nhỏ nhắn nở nụ cười ngọt ngào hơn. Nàng nhặt lên mộtviên hạt sen đường nữa thuận thế nhét vào miệng của hắn, mắt to longlanh cong thành hình trăng lưỡi liềm.
Tại sao tên Vương gia biến thái này luôn làm mặt lạnh chứ! Phải cười lên mới đẹp nha!
Vị ngọt trong miệng khiến Vũ Văn Tinh không quen nhíu chặt chân mày.
Từ trước đến giờ hắn không thích ăn ngọt đồ. Ngọt đến phát ngán làm hắn khó chịu.
"Không cho nhổ ra, ăn đi, Vương gia phu quân!" Bạch Tiểu Thố thấy Vũ Văn Tinhnhíu chặt mày, cũng biết hắn không thích ăn đồngọt, nhưng nàng trưng khuôn mặt nhỏ xinh nghiêm túc ra lệnh Vũ Văn Tinh nuốt xuống.
Vị ngọt như vậy giống như cảm giác hạnh phúc, tại sao hắn không hiểu nhỉ?
Vũ Văn Tinh không vui hung hăng trợn mắt nhìn Bạch Tiểu Thố một cái. Nhưng dưới ánh mắt bốc lửa của nàng, rốt cục cũng không nhổ hạt sen đườngtrong miệng ra, mà là nhai rồi trực tiếp nuốt vào trong bụng.
Thật ra thì, Bạch Tiểu Thố tựa vào trong ngực mình như vậy khiến Vũ Văn Tinh rất hưởng thụ, chỉ vì nàng rất ít khi ngoan ngoãn, mềm mại dựa vào mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nang-dam-khong-dong-phong/1577215/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.