Mùng mười thángnăm, Hoàng đế Vũ Văn Hiên của nước Phượng dực đi Thái Sơn cử hành nghithức tế thiên, đi theo bên người có các đại thần, hoàng hậu, thái tử, và tất nhiên còn có cả vị Vương gia Vũ Văn Tinh nữa.
Nhưng dọc theo đường đi Vũ Văn Tinh chỉ ngồi ở trong xe ngựa mà không đi ra ngoài, bị đoàn người bỏ xa phía sau.
Xe ngựa rất rộng rãi, có thể cho ba đến năm người ngồi, cho nên mới chứa thêm được mấy người không liên quan.
Bạch Tiểu Thố đã sớm ngã nằm trên nệm êm ngủ khò khò. Trên khuôn mặt nhỏxinh hồng hào thỉnh thoảng có dính một chút nước miếng..
Phi HoaNgọc ngồi bên cạnh Bạch Tiểu Thố, lười biếng nằm nghiêng trên nệm, đôicon ngươi dài hẹp cười như không cười liếc nhìnsắc mặt khó chịu của Vũ Văn Tinh, môi mỏng đỏtươi lơ đãng vẽ ra một đường cong hài lòng đầy khiêu khích.
TiểuThố nhi thân ái không nỡ bỏ mặc hắn ở lại vương phủ một mình dưỡngthương nên đã cố sống có chết năn nỉ Vũ Văn Tinh mang hắn cùng đi rangoài. Tất nhiên là hắn cực kỳ vui sướng, mà nhìn sắc mặt khó coi của Vũ Văn Tinh thì hắn lại càng vô cùng vui thích!
Vũ Văn Tinh ngồiđối diện với Bạch Tiểu Thố. Trong đôi mắt phượng như ngọc đen hiện lênmột tia âm lãnh. Nhìn bề ngoài thì có vẻ vôcùng bình tĩnh nhưng trên thực tế nội tâm hắn đã sớm ‘sóng lớn mãnhliệt’ rồi.
Tất nhiên là hắn không thích dẫn Phi Hoa Ngọc theo,nhưng Bạch Tiểu Thố cứ bám riết không tha khiến hắn vô cùng nhức đầu nên nhất thời đã mềm lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nang-dam-khong-dong-phong/1577207/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.