"Vũ Văn Địch, trảcon thỏ kia...... lại cho Bổn vương!" Vũ Văn Tinh thấy người nhảyra quấy rối là Vũ Văn Địch, sắc mặt đã đen như mực trở nên càng đen hơn, tức đến nghiến răng mà quát lên.
Tiểu tử này đột nhiên chạy đến đây làm gì?
"Cửu vương thúc, con thỏ này là của thúc sao?" Vũ Văn Địch dễ dàng cầm “lỗtai” của Bạch Tiểu Thố giơ lên, vênh váo tự đắc đi đến trước mặt của VũVăn Tinh, thiếu niên cao ngạo ngước đầu nhìn vị hoàng thúc còn cao hơnmình một cái đầu, trong ánh mắt kiêu ngạo lộ ra rất nhiều đắc ý " Thoạtnhìn con thỏ này cũng không có gì đặc biệt, hơn nữa cả người còn toàn là vết thương, xấu chết đi được! Bản điện hạ quyết định xách nó về Đôngcung làm món ăn, Cửu vương thúc ngài sẽ không phản đối chứ?"
Muốn ăn nàng sao? Nàng mới không muốn đâu!
Bạch Tiểu Thố vừa nghe đã sợ chết khiếp, thân thể mập mạp liều mạng giãy dụa ở giữa không trung, muốn tránh khỏi vận mệnh bi thảm bị người ta ăn.Một đôi mắt thỏ hồng hồng như đang cầu cứu nhìn Vũ Văn Tinh, đôi mắt mởto hi vọng hắn sẽ đến cứu nàng.
Hu hu, Vương Gia phu quân, cháu thái tử của ngài thật sự rất đáng ghét!
"Vũ Văn Địch, Bổn vương nói lần cuối cùng, mau trả con thỏ trong tay cháulại cho Bổn vương!" Vũ Văn Tinh tức giận thật rồi, gương mặt tuấn mỹngưng kết một tầng khí lạnh âm trầm, lạnh đến dọa người.
Bạch Tiểu Thố, Bổn vương thật muốn vặn gảy “cổ thỏ” của ngươi, nhìn ngươi đã gây ra chuyện tốt gì đi!
"Cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nang-dam-khong-dong-phong/1577187/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.