"Hử.... Tại sao lại không"
"Này Tô Diên Thiệt Phụ, kế hoạch này tại sao làm không được"
"Trương công, hãy nghĩ đi nếu như tấn công Ngự Hoa Viên đầu sẽ không có ít lợi. Hàm Dương là thành ít người, nếu hổn loạn cũng không thể giúp ta tấn công liên tiếp."
"Ưm Tô Diên Thiệt Phụ, vậy thì ý ngươi nên làm sao mới vẹn toàn?"
"Dạ thưa hoàng thượng, chúng ta phải tấn công thảo nguyên Riêng Phục của Huyên Quốc trước, lúc đó chắc chắn Huyên Vương sẽ chỉ phái một ít binh lính mà thôi"
"Tại sao lại chỉ một ít"
"Bởi vì Riêng Phục được xem là nơi yếu nhất ngoại trừ Hàm Dương. Với lại Huyên Vương cũng không mấy chải chuốt cho thảo nguyên này. Sau đó chúng ta tiếp tục xử lý binh lính. Mà binh lính tấn công thảo nguyên thì do Trương Công và Phú Dân dẫn đầu. Tư Mãn Thát tướng quân nên tấn công cùng một lúc vào triều đang nổi loạn. Sau khi Trương Công và Phú Dân đánh xong ở thảo nguyên, tiếp tục vào triều gây hổn loạn, nhân lúc đó lính tiếp tục may phục bên ngoài cửa triều. Ai dám xong ra ngoài chạy trốn giết không tha."
"Ừm... ý ngươi cũng rất là hay. Vậy thì ta nên nghe theo kế hoạch nào đây"
"Thần xin có ý kiến"
"Khanh nói đi"
"Dạ thần nghĩ nên nghe theo kế hoạch của Trương Công"
"Hả, lý do gì"
"Bẩm báo hoàng thượng. Tuy kế hoạch của Tô Diên Thiệt Phụ lúc đầu nghe có thể thấy, nó sẽ hay hơn và vẹn toàn hơn kế hoạch của Trương Công. Nhưng xét về tỷ lệ thành công, thì kế hoạch của Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-duoc-an-sung/1106334/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.