Sau khi ngươi đã bị trói và bịt miệng lại thì Định Hải Nghĩa cùng Đỉnh Hạ Nhân rời khỏi phòng. Thương Lạc đưa mắt nhìn họ rời đi và cố vùng vẫy thoát ra khỏi sợi dây.
Lát sau, Đỉnh Hạ Nhân lén lút tới cởi trói cho cô.
"Đỉnh Hạ Nhân, anh đến đây làm gì vậy."
Hắn dừng lại và ngước lên nói:
"Cô không muốn thoát khỏi đây sao. Nào, tôi giúp cô chạy trốn"
"Thật không"
"Thật mà, cô tin tôi đi. À mà cô tên là gì?"
"Tôi tên Thương Lạc
Sau khi cởi trói tay và cởi bịt miệng cho Thương Lạc, Đỉnh Hạ Nhân nắm tay nhau chạy khỏi đó. Vừa xuống tầng dưới thì xém chút Thương Lạc đã bị phát hiện bởi Định Hải Nghĩa. Nhanh trí lúc đó Đỉnh Hạ Nhân nắm tay Thương Lạc kéo cô vô kịp thời. Đợi Định Hải Nghĩa đã rời đi thì Đỉnh Hạ Nhân nắm tay Thương Lạc chạy thụt mạng khỏi đó. Cuối cùng cả hai lạc vào khu rừng. Lúc đó cũng sắp tối nên Thương Lạc và Đỉnh Hạ Nhân quyết định ngủ lại khu rừng. Giữa đêm khi cả hai người đang ngủ thì nghe tiếng động mạnh. Cả hai chợt thức dậy thì thấy từ đằng xa rất nhiều người đang cầm đuốc truy đuổi bọn họ. Dẫn đầu nhóm người đó là Định Hải Nghĩa. Cả hai nắm tay cùng nhau chạy hết sức mình. Chạy đến một khúc sông thì Thương Lạc bị vấp hòn đá và ngã.
"Thương Lạc, cô còn chạy được không"
"Tôi không sao, tôi sẽ cố hết sức."
"Để tôi xem cho cô"
"Cảm ơn"
"Ơi này, cô bị khá nặng đấy, có chắc là cô có thể chạy được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-duoc-an-sung/1106327/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.