Vũ Văn Lan bước thẳng vào trong điện, ngước mắt nhìn lại, chỉ thấy một đại dương châu báu. Dưới sự chiếu rọi của ngọn đèn dầu bên trong điện, những trang sức mà các phi tần cài ở trên đầu lấp la lấp lánh vô cùng chói mắt.
Mùi son phấn ở trong không khí cũng vô cùng nồng đậm, hắn hơi nhíu mày, sau đó lạnh nhạt nói: “Hãy bình thân.”
Chúng nữ tử tạ ơn, sau đó đồng loạt trở về chỗ ngồi, mỗi người nhìn có vẻ như ngồi rất ngay ngắn, nhưng lại lặng lẽ đưa ánh mắt nhìn về phía hắn.
“Bệ hạ vừa tới đây, cả cung điện trở nên sáng sủa trông thấy.”
Người vừa nói chính là Quý Phi Chu thị - người ngồi ở vị trí đầu tiên. Vũ Văn Lan nhận ra nàng ta, bởi vì nàng ta chính là cháu gái của Thái Hậu, là biểu muội trên danh nghĩa của hắn.
Hôm nay nàng ta mặc một bộ đồ đỏ thẫm giống như đèn lồng ở trước cửa điện, nụ cười trên mặt vô cùng khéo léo, nhưng tiếng lòng lại ác độc cực kỳ.
【 Mấy con tiện nhân này lại dám trang điểm lộng lẫy hơn cả bổn cung, xem ra phải dạy dỗ lại một chút, như thế bọn chúng mới biết cái gì gọi là quy củ. 】
— Từ ba năm trước Vũ Văn Lan đã có thể nghe thấy tiếng lòng của người khác, hắn cũng đã nhìn quen đám người đó khẩu thị tâm phi, thế nên cũng chỉ hỏi với vẻ lạnh nhạt: “Trẫm cũng không phải là đèn lồng, sao lại nói cả cung điện trở nên sáng sủa trông thấy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-tram-rat-thich-hong-hot/2443128/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.