Chuyện này quá kỳ quái!
Một vị cung phi sao lại biết được mấy chuyện riêng tư ở Lâm Võ Hầu phủ chứ?
Vũ Văn Lan kinh ngạc nhìn về phía Yến Xu.
Bởi vì thật sự có chút khiếp sợ, đến nỗi quên cả khắc chế, ánh mắt này thật sự quá mức trực tiếp, thời gian nhìn cũng hơi lâu.
Yến Xu bị nhìn đến mức lông gà lông vịt dựng hết cả lên, trong lòng không nhịn được mà nói thầm, người này cứ nhìn nàng chằm chằm làm gì?
Đương nhiên, vì sao nhìn nàng, ngoại trừ bản thân Vũ Văn Lan ra, cũng không có người thứ hai biết được.
Tình cảnh này đã bị mọi người ở trong điện thu hết vào trong mắt.
Thái Hậu bỗng nhiên nói với Yến Xu: “Ngươi tới đây cũng khá lâu rồi, sớm một chút trở về điện nghỉ ngơi đi, ai gia muốn nói một vài lời với bệ hạ.”
Yến Xu như được đại xá, vội vàng hành lễ với hai người: “Thần thiếp cáo lui.”
Sau đó lập tức rũ đầu bước ra ngoài điện, ngoan ngoãn giống như một cọng cỏ nhỏ mọc ở bồn hoa bên trong viện.
Nhưng Vũ Văn Lan biết rõ, nàng cũng không phải hoa cỏ gì đó.
Dõi theo nàng bước ra khỏi điện, tấm mành mỏng trong điện lập tức khép lại, hắn mới miễn cưỡng thu hồi tầm mắt, trong lòng lại khiếp sợ không thôi.
Nữ tử này, rốt cuộc là như thế nào?
“Người xưa đã có câu quan lại khó tránh khỏi việc nhà.”
Thái Hậu mở miệng nói: “Bệ hạ không cần phải quá sầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-tram-rat-thich-hong-hot/2443103/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.