Còn không phải sao, cắn Hoàng Đế bị thương chính là tử tội, ngự y tới thì chẳng phải là nàng tự chui đầu vô lưới sao?
Chậc, cũng quá xui xẻo! Đang yên đang lành tự dưng nửa đêm lén lẻn vào phòng của người ta, chẳng khác gì một tên biến thái cả!
Vũ Văn Lan: “???”
Tuy rằng không biết hai chữ “Biến thái” này là có ý gì, nhưng hắn có thể mơ hồ đoán được chắc chắn không phải là từ gì tốt.
Lại nghe thấy nàng nói: “Thần thiếp không phải cố ý muốn cắn ngài, thần thiếp nghĩ là dâm tặc...”
“...”
Đây quả thật không phải là một từ dễ nghe, hắn chỉ có thể nói: “Thôi, trẫm trở về rồi tự băng bó cũng được.”
Nói xong bèn xoay người đi ra ngoài.
Yến Xu vội vàng hành lễ: “Cung, cung tiễn bệ hạ.”
Vũ Văn Lan dừng chân quay đầu lại nhìn nàng: “Đừng để lộ chuyện này ra ngoài.”
Yến Xu vội câm miệng dùng sức gật đầu.
~~
Một đường trở lại tẩm điện Càn Minh Cung, Vũ Văn Lan nằm ở trên long sàng, lúc này mới phát hiện miệng vết thương trên tay đau cực kỳ.
Vì thế đứng dậy kêu: “Người đâu.”
Phú Hải vội chạy vào, còn chưa kịp nói gì, đã nhìn thấy miệng vết thương trên tay hắn, ông ta lập tức trợn trừng mắt: “Bệ hạ...”
Vũ Văn Lan giơ tay ý bảo ông ta im miệng, sau đó nói: “Lấy kim sang dược tới đây.”
Phú Hải chỉ phải đáp một tiếng, vội đi lấy thuốc về, dọc đường đi cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-tram-rat-thich-hong-hot/2443095/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.