Một đêm kinh tâm động phách trôi qua, sáng sớm ngày thứ hai, Yến Xu đã dọn tới Điện Cam Lộ.
So với Điện Vĩnh Ninh, có thể nói là một cái ở trên trời, một cái ở dưới đất.
Điện Cam Lộ là cung điện gần Càn Minh Cung nhất trong hậu cung, rộng mở sáng ngời không nói, còn có địa long, có thể nói là ấm áp như xuân.
Đám Nhẫn Đông vui mừng cực kỳ, đồng loạt kích động nói: “Chủ tử cuối cùng cũng khổ tận cam lai, quả nhiên người tốt sẽ được đền đáp, trời xanh không phụ người có lòng!”
Yến Xu thở dài ở trong lòng, có điểm nào mà trời xanh không phụ người có lòng chứ? Đây rõ ràng là ông trời muốn đối nghịch với nàng!
Vốn chỉ muốn làm một kẻ lười biếng không có chút cảm giác tồn tại nào, giờ thì hay rồi, cả hậu cung đều hận nàng đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Nếu Hoàng Đế là một nam nhân bình thường thì đây lại là chuyện khác, nhưng đáng tiếc, hắn không phải.
Nàng thậm chí còn có chút nghi ngờ, Hoàng Đế có phải định dùng nàng để làm lớp ngụy trang – che giấu việc hắn không thể làm chuyện đó?
Nhưng hắn chọn ai mà không được? Cần gì phải chọn một kẻ đáng thương không có bối cảnh, nhà mẹ đẻ lại ở xa, đã vậy còn xuất thân thấp hèn như nàng chứ!
Đương nhiên, nếu mọi chuyện đã không thể nghịch chuyển, nàng cũng chỉ có thể căng da đầu đối mặt.
Thật ra nếu suy nghĩ kỹ một chút, nơi ở đã rộng hơn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-tram-rat-thich-hong-hot/2443082/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.