Yến Xu thật cẩn thận nói: “Nếu thần thiếp nói ra, mong bệ hạ đừng trị tội của thần thiếp.”
Vũ Văn Lan chậm rãi nói: “Nếu ngươi nói sự thật không hề che giấu, trẫm có thể dựa theo tình hình cụ thể để xử lý.”
Lại thấy nàng hắng giọng nói: "Thực ra vào bữa tiệc trung thu hồi năm ngoái, thần thiếp xin vắng mặt vì bệnh là giả, vâng, thực ra là giả.”
“Cái gì?”Vũ Văn Lan nhíu mày.
Bữa tiệc trung thu năm ngoái?
Hắn thử nhớ lại một chút, nhưng hoàn toàn không nhớ rõ tình hình lúc đó.
Ai muốn nàng nói cái này chứ?
Hắn lại nói: “Trẫm muốn biết...”
Nhưng lại bị Yến Xu cắt ngang: “Không được, một lần chỉ có thể hỏi một câu, đây là quy định.”
Vũ Văn Lan: “???”
Gì vậy? Trên đời này lại có người cả gan dám cắt ngang lời hắn sao?
Phú Hải cũng đã nhận ra có điều gì đó không ổn, đangg muốn nhắc nhở một chút, đã thấy Yến Xu đã cầm lấy một mũi tên lông vũ, ngắm bình đồng, sau đó ném mạnh, vậy mà lại ném thẳng vào miệng bình rồi.
Cái gọi là chiến thắng muộn màng càng khiến có người ta mừng rỡ, nàng không nhịn được reo hò một tiếng: “Trúng rồi!”
Vũ Văn Lan: “...”
Hắn cũng cầm lấy một mũi tên lông vũ thản nhiên ném về phía trước, không cần phải nói, lại trúng giữa miệng bình.
Hắn nhướng mày nhìn về phía nàng rồi bảo: "Không phân thắng bại.”
Rất khó sao?
Nào ngờ nàng nói: “Thần thiếp ném trúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-tram-rat-thich-hong-hot/2443062/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.