Yến Xu không nói gì, nhưng trong lòng lại thở dài. [... Vị huyết khí phương cương kia cũng không phải là nam tử bình thường, nàng xinh đẹp đi nữa cũng vô dụng!] Người nào đó trên nóc nhà nhíu mày một cái, cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại. Chẳng qua, ngay cả cung nữ thân cận, nữ nhân này cũng không nói ra chuyện này, có phải có ý nghĩa, bí mật này chỉ có một nàng biết đúng không? Trong điện, Yến Xu lại thở dài: "Không chỉ bệ hạ không vừa ý ta, sợ rằng còn gọi chuyện xấu đến." Ở hậu cung này, xung quanh đều có bầy sói nhìn chằm chằm, ánh mắt mỗi người giống như sói đói phát ra ánh sáng xanh, nếu biết hôm nay Hoàng đế nói hai câu với Mỹ Nhân nhỏ nhoi như nàng, còn không phải sẽ đến ăn nàng sao! Ngay cả xương cũng không còn!!! Nhẫn Đông không phục nói: “Dù sao hôm nay là Thái hậu gọi người đi, cũng không phải là người cố ý." Yến Xu liếc nhìn nàng ấy từ trong gương: “Bọn họ sẽ để ý đến chuyện ta được mời đi sao?" Điều này cũng đúng. Nhẫn Đông không có lời để phản bác, không làm gì khác hơn là nói: "Sao bỗng nhiên Thái hậu lại gọi người đến?" Yến Xu nói: “Có lẽ bà ấy cũng không quá nguyện ý bệ hạ nói chuyện với một nữ nhân khác trừ cháu gái của mình đi?" Nhẫn Đông lại nói: "Vậy sao Thái hậu lại gọi người đến làm gì? Thật là." Yến Xu cũng nhíu mày: "Đúng vậy."
Đầu tiên Thái hậu lần đầu tiên truyền nàng đến, tiếp đó Hoàng đế lại bỗng nhiên xuất hiện... Hai mẹ con này định làm gì? Quả thật không nghĩ ra, nàng quyết định gọi hệ thống ra: [Thống Thống, nếu lại có người muốn hại ta, ngươi nhất định phải nói cho ta biết trước đấy.] Hệ thống: [ No problem] Yến Xu lại nghĩ trong lòng, nơm nớp lo sợ người khác hãm hại như thế này cũng không phải kế hoạch lâu dài, hay là nên sớm mưu đồ gì đó. Không biết còn có hy vọng xuất cung làm người thường hay không? Người nào đó trên nóc nhà nhướng mày, muốn chạy? Đúng lúc này, lại thấy có mấy cung nữ hợp lực chuyển một thùng nước tắm đi vào phòng, ngay sau đó rót từng thùng nước nóng, chỉ một lát sương mù tràn ngập. --- Nơi nhỏ như Vĩnh Ninh điện, lại không có địa long như cung điện lớn, chỉ có phòng chính này được xem như ấm áp một chút, mùa đông Yến Xu chỉ có thể tắm như vậy. Mới vừa rồi trang sức cũng đã được tháo xong, thừa dịp nước còn nóng, nàng vội vàng cởi áo ra. Vũ Văn Lan theo bản năng quay đầu. Nhưng dư quang vẫn thấy được chút bóng dáng. Tuyết trắng liên miên bao phủ nước non vạn dặm, trên ngọn núi có hồng mai, cảnh đẹp ý vui. Hắn không khỏi nghĩ--- Mỗi ngày ăn nhiều như vậy, eo, cơ thể lại vẫn rất lả lướt, hình như một bàn tay có thể nắm?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]