Chương trước
Chương sau
Yến Xu đáp: “Bẩm bệ hạ, từ khi thần thiếp nhớ được chuyện, thì cha đã ở huyện An Đức làm chủ bộ rồi, hơn mười năm không thay đổi."
[Ai, đáng thương cho người cha thanh liêm cả đời của nàng, cho tới bây giờ không luồn cúi, nịnh nọt, cho nên ngay cả một Huyện lệnh cũng có thể làm khó xử. Nếu không phải bị cẩu Huyện lệnh kia làm khó, năm đó sao nàng có thể vào cung? Hoàng đế ơi là hoàng đế, ngươi không thể chỉ nhìn ở kinh thành, cẩu quan ở địa phương nhỏ cũng rất nhiều.]
Vũ Văn Lan: "..."
Sao giờ lại bất kính nữa rồi?
Trái lại lời này cũng có chút đạo lý.
Đúng lúc này lại nghe Thái hậu nói: "Đúng rồi, hai ngày nay chuyện của Lâm Vũ Hầu truyền ra ngoài rất náo nhiệt, cũng không biết là thật hay giả?"
Vũ Văn Lan tỉnh hồn lại, nói: "Là thật ạ, hôm nay Lâm Vũ Hầu vào cung, muốn cáo Hạ Ấp Hầu câu dẫn phu nhân mình, còn cầu phế truất chức vị cáo mệnh của phu nhân mình và hòa ly."
Nhớ đến hắn lại nhức đầu, không khỏi nhéo mi tâm.
Lúc này lại nghe được tiếng lòng của nha đầu kia: [Hạ Ấp Hầu và Lâm Vũ Hầu phu nhân là có quen biết trước khi thành thân, cũng không phải thông gian sau khi thành thân, Lâm Vũ Hầu cáo cũng cáo không đúng!"
"???"
Cái gì, trước khi thành thân cũng đã qua lại?
Nhưng sao nàng lại biết chuyện của hai người này?
Vậy mà ngay sau đó, hắn lại nghe nàng than thở trong lòng: [Lâm Vũ Hầu có thời gian như vậy, còn không bằng cố gắng sinh thêm một đứa con trai. Nếu có một ngày biết thế tử không phải con của mình, còn không biết sẽ sụp đổ như thế nào!]
Vũ Văn Lan đột nhiên giật mình.
Cái gì? Thế tử Lâm Vũ Hầu không phải nhi tử của Lâm Vũ Hầu?

Sao nàng lại biết???
Chuyện này thật kỳ lạ!
Một cung phi, sao lại biết bí mật của Lâm Vũ Hầu?
Vũ Văn Lan kinh ngạc nhìn về phía Yến Xu.
Chẳng qua quả thật có chút khiếp sợ, cho nên quên khắc chế, ánh mắt kia nhìn nàng quá trực tiếp, thời gian còn có chút dài.
Chỉ làm cho Yến Xu nổi cả da gà, trong lòng không nhịn được nói thầm, người này nhìn nàng như vậy làm gì?
Dĩ nhiên, vì sao nhìn nàng, trừ một mình Vũ Văn Lan ra, cũng không có người thứ hai biết chuyện này.
Nhưng người trong điện, tất cả mọi người đều đặt chuyện này trong lòng.
Bỗng nhiên Thái hậu nói với Yến Xu: "Ngươi đến đây cũng không ngắn rồi, về sớm nghỉ ngơi một chút, ai gia có lời muốn nói với bệ hạ."
Yến Xu giống như được đại xá, vội vàng hành lễ với hai người: "Thần thiếp cáo lui."
Nói xong lập tức cúi đầu đi ra khỏi điện, khôn khéo giống như một bông hoa nhỏ trong vườn.
Những Vũ Văn Lan lại biết được, nàng mới không phải bông hoa nhỏ gì đó.
Cho đến khi đưa mắt nhìn nàng đi ra khỏi đại điện, cánh cửa điện lặng lẽ khép lại, hắn mới miễn cưỡng không nhìn nữa, nhưng trong lòng vẫn rất khiếp sợ.
Rốt cuộc nữ nhân này xảy ra chuyện gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.