Sau khi ra khỏi cung Từ An, tay chân của Yến Xu vẫn cứ nhũn hết cả ra, toàn thân cũng không còn tí sức lực nào.
Vũ Văn Lan không kịp gọi xe rồng tới, cho nên dứt khoát bế bổng nàng lên rồi đi về điện Cam Lộ.
Mọi người trong điện thấy cảnh này thì đều hoảng sợ, vội vàng tiến lên thăm hỏi: “Chủ tử bị làm sao vậy ạ? Chủ tử ơi…”
Vũ Văn Lan đặt nàng xuống giường, thấy nàng vẫn đang tròn xoe mắt nhìn mình thì hỏi: “Sao rồi? Nàng đã đỡ hơn chút nào chưa? Có cần cho gọi ngự y tới hay không?”
Sang WordPress hoặc Wattpad của Chồn Ăn Dưa Team để ăn dưa nhanh hơn nhó mí bợn:>
Giọng Yến Xu nhỏ xíu như muỗi kêu: “Không, không cần đâu ạ…”
Cách nàng nói chuyện có vẻ rất khó khăn, sắc mặt thì trắng bệch, chóp mũi đổ mồ hôi, nhìn qua cực kỳ suy yếu.
Vũ Văn Lan vừa lo lắng lại vừa lấy làm lạ: “Lần trước nàng nghỉ ngơi một chút là khỏe ngay mà? Sao triệu chứng lần này lại nghiêm trọng hơn thế?”
Chỉ nghe nàng ấy rầm rì trong lòng:【 Sao mà giống nhau được? Lần trước ta chỉ bị một vết thương nhỏ xíu, mà ban nãy Triệu Thành Văn lại máu me be bét luôn còn gì! 】
Nhưng mà kích thích thiệt chứ!!!
Vũ Văn Lan: “…”
Đã hiểu, xem ra lúc nãy nàng ấy đã gồng mình chỉ để xem kịch vui, mà bây giờ kịch vui đã hết, ý chí cũng không còn bao nhiêu cho nên mới suy yếu nhiều như vậy.
Sang WordPress
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-tram-chi-muon-an-dua/3509459/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.