Không sai, Vũ Văn Lan thật sự nói như vậy.
Hơn nữa với giọng điệu chắc nịch này, hắn hoàn toàn không có ý thương lượng với Thái Hậu.
Cũng giống như lúc nãy khi Thái Hậu tự ý ban quyền xử lý Nội Vụ Cục cho An tần mà chưa hề hỏi qua ý của hắn vậy.
Hắn đã không phản đối Thái Hậu thì Thái Hậu cũng không có lý do gì mà phản đối hắn.
Quả nhiên, Thái Hậu chỉ cười nói: “Cũng phải, hôm đó Nghi tần dũng cảm hộ giá, đây đúng là tấm gương tốt cho thiên hạ noi theo, bệ hạ làm chủ là được.”
Sang WordPress hoặc Wattpad của Chồn Ăn Dưa Team để ăn dưa nhanh hơn nhó mí bợn:>
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Yến Xu, trong lòng nảy sinh đủ loại cảm xúc, hâm mộ cũng có, ghen tị cũng có, hận lại càng không thiếu ——
Vì sao chuyện tốt như thế lại rơi xuống đầu ả ta???
Yến Xu chỉ có thể vội vàng đứng dậy cúi đầu hành lễ với Vũ Văn Lan: “Thần thiếp cảm tạ long ân của bệ hạ.”
Vũ Văn Lan mỉm cười: “Miễn lễ, đây là điều mà cha nàng nên có.”
Yến Xu lại nói thêm tiếng cám ơn rồi mới ngồi xuống.
Những người khác vừa tức vừa thèm, mà hai người Ninh phi và Chu phi lại càng thế.
—— Chuyện quái quỷ gì thế này?
Bọn họ chỉ mới chế nhạo Nghi tần hai ba câu thôi mà nhà mẹ đẻ của ả ta đã được phong tước ư???
Sang WordPress hoặc Wattpad của Chồn Ăn Dưa Team để ăn dưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-tram-chi-muon-an-dua/3509428/chuong-33-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.