Sau khi Vũ Văn Lan đi, Yến Xu lại ăn một hơi hết một chén sữa đông hoa quế, hai cái bánh bạch ngọc và một chén canh tủy bò.
Bữa ăn sáng này quá bổ dưỡng, cho nên sau khi ăn xong nàng cảm thấy ấm hết từ trong ra ngoài, thậm chí lúc viết tiểu thuyết cũng cực kỳ có tinh thần, viết một lèo đến trưa mà vẫn không thấy đói bụng.
Sau khi ngủ trưa một lát, nàng lại dậy tiếp tục viết tiểu thuyết, bởi vì dạo gần đây ý tưởng tuôn ra như suối phun cho nên nàng viết rất thuận lợi, cứ thế viết đến lúc chạng vạng luôn.
Thấy sắc trời đã dần sẩm tối, Nhẫn Đông đi vào thắp đèn trước bàn, thấy nàng xoa xoa mắt, nàng ấy vội khuyên nhủ: “Hôm nay ngài viết cả ngày rồi, giờ nên cho đôi mắt nghỉ ngơi một tí đi ạ.”
Yến Xu ‘ừm’ một tiếng, chớp chớp mắt nói: “Đúng là có hơi mệt.”
Nhẫn Đông nói: “Vậy ngày mai rồi viết tiếp, tối nay ngài muốn ăn cái gì?”
Yến Xu sờ sờ bụng, nàng cảm giác những món ăn buổi sáng còn chưa tiêu hóa xong, cho nên nói: “Ta không đói lắm, uống chén canh là được rồi.”
Nhẫn Đông nói vâng, sau đó sai người đi truyền lời với phòng bếp, không bao lâu sau, món canh gà nóng hầm hập đã được bưng tới.
Canh gà này dùng gà lông lụa (1) để hầm, ngoài ra còn cho thêm long nhãn, táo tàu và cẩu kỷ cho nên nước canh vừa tươi ngon lại còn có vị ngọt thanh, Yến Xu uống xong một chén, cảm thấy trong bụng ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-tram-chi-muon-an-dua/3509363/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.