Nhẫn Đông chậc chậc: "Tiểu Ngũ lần trước nếu có chút tâm cơ này, cũng không đến nổi hương tiêu ngọc vẫn, lại nói, Thừa n Công cũng đã tuổi này rồi, nhưng mỗi ngày lại muốn nuôi một bụi hoa, cũng không biết xấu hổ." "Nam nhân mà, phần lớn là như vậy." Yến Xu uống một ngụm cháo mồng tám tháng chạp, chỉ cảm thấy ngọt mà không ngán, thơm đến tận bụng. Lại ăn thêm một miếng thịt vịt, ừ, độ lửa của ngự trù thích hợp, thịt vịt mềm ngon miệng, còn có mùi măng thấm vào trong thịt, béo mà không ngán, mặn tươi, vô cùng vừa miệng. Nàng là đời sau xuyên đến đây, đời trước thân thể không tốt, từ nhỏ đã sống với thuốc, chuyện này cũng dẫn đến có mấy món không thể ăn, miễn cưỡng sống đến tuổi thanh xuân, nhưng vẫn chết vì bệnh tật hành hạ. Đời này tuy nói xuyên đến cổ đại, nhưng có thể có một thân thể tốt thích ăn gì thì ăn, đã làm cho nàng cảm ơn ông trời rồi. Lại nói, sau khi vào cung nàng có một hệ thống ăn dưa, luôn có thể ăn được mấy tin tức bát quái tươi mới, tình sử hậu cung, mỗi ngày đều làm cho người ta không dừng lại được, miễn bàn có bao nhiêu thích thú. Đúng vào lúc này, trong đầu lại xuất hiện thanh âm hệ thống: [Dưa mới, thế tử của Lâm Vũ Hầu không phải con của Lâm Vũ Hầu.] Yến Xu thiếu chút nữa sặc cháo mồng tám tháng chạp: [Còn có chuyện này?] Toàn kinh thành đều biết, Lâm Vũ Hầu chỉ có một đứa con trai, ngày thường vô cùng yêu thương, bây giờ lại không phải con của mình?
... Ăn cơm trưa xong, bên ngoài gió rét càng thổi mạnh hơn. Yến Xu đang ăn dưa lớn của phủ Lâm Vũ Hầu, lại nghe ngoài cửa có người nói: "Lý Mỹ Nhân có ở trong không?" Nghe được giọng nói này, chính là Trương Tài Nhân mới được Nhẫn Đông nhắc đến. Yến Xu vị phân thấp, phi tần khác khinh thường nàng, nàng cũng không đến quấy rầy người khác. Nhưng vị Trương Tài Nhân này lại rất khác biệt, tuy nói là vị phân thấp nhất trong cung, nhưng thường xuyên đến chỗ nàng tìm cảm giác tồn tại. Người cũng đã đến cửa rồi, cũng không tốt mời về, Yến Xu để cho Nhẫn Đông đi mở cửa. Quả nhiên, lập tức thấy được Trương Tài Nhân đi vào phòng, chào hỏi với nàng: "Lý tỷ tỷ dùng cơm xong rồi đi, trong lúc rảnh rỗi đến tìm ngươi nói chuyện một lát." Yến Xu lễ phép cười nói: "Nhanh ngồi đi, bên ngoài lạnh không?" "Cũng được, ta mặc xiêm y dày, trái lại cũng không thấy gì." Trương Tài Nhân cười tủm tỉm nói, lại chậm rãi cởi áo khoác nhìn một cái đã biết có giá trị không rẻ, còn cố ý sửa sang lại cổ áo có lông nhung trắng như tuyết kia, mới chậm rãi ngồi xuống ghế, nói: "Tối này có Tống Tuế yến, nghe nói Bệ hạ cũng sẽ tham dự, tỷ chuẩn bị xong chưa?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]