Đêm đó, sau khi nói chuyện và sắp xếp đồ đạc cho Giản Sơ Mạn xong. Hai người liền thổi đèn cùng nhau đi ngủ. Trên chiếc giường lớn vốn dành cho 1 người trưởng thành, hai cô bé nằm cạnh nhau mà ngủ. Nơi này quả thật là có hơi ấm hơn phòng ở Hàn Băng điện nhiều. Hay là nói, ở cạnh Nguyệt Ly cô luôn có được sự ấm áp và vỗ về như mình mong muốn. Nhưng mà thứ gì khiến cô khó chịu trong lòng? Cả buổi cứ trở người liên tục, không thể ngon giấc.
" Sơ Mạn... Muội lo cho trưởng môn à?" - Nguyệt Ly dịu dàng hỏi.
Tỷ ấy còn thức sao? Vậy là mình đã làm phiền rồi.
" Xin lỗi nhé Nguyệt Ly tỷ tỷ, ta làm phiền tỷ rồi.... Ta cũng không biết nữa. Rõ ràng chỗ này vừa ấm vừa mềm, không giống cái Hàn Băng điện hàn khí trùng trùng đó. Nhưng không hiểu vì sao ta lại thấy có chút khó ngủ. Chắc là ban nãy dành cả buổi chiều để nấu đồ ăn thôi. Không sao đâu." - Giản Sơ Mạn gượng gạo tìm một lý do đáp.
Không lẽ tấm lòng bồ tát của mình lại trổi dậy nên mới suy nghĩ tội nghiệp cho Hạ Thất Phượng.
Nguyệt Ly như có suy nghĩ gì đó, khẽ quay sang nhìn Giản Sơ Mạn một cái. Nhưng chỉ thoáng chốc cô đã về vị trí cũ. Lấy tay trái đặt lên trán, cư hồ có chút thấu hiểu điều gì đó.
" Không ngủ được thì nói chuyện với ta đi. Muội trẻ tuổi như vậy lại lên núi cùng lượt với bọn ta, chắc là sẽ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-nu-de/2919222/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.