Chuông lớn Tiêu Yến Hương điện rung chuyển kinh hồi. Tiếng chuông rền vang cả vùng trời. Chuyện cũng quái lạ, rõ nói Tiêu Yến Hương điện đã tử rồi. Sao chuông vẫn kêu được chứ? Mà trước giờ chủ nhân của điện phòng đó là Phong Thần, lấy đâu ra Hỏa Thần chứ?
Từ trời cao một bé gái ngự kiếm đáp xuống chỗ Từ Dung, khí thế sắc lạnh không vướng bụi trần. Một thân hồng y, khiến người người phải chú ý.
Từ Dung khó tin nhìn đứa trẻ bằng đôi mắt đã dần mờ đi của mình, gương mặt đó bụ bẫm lại rất quen thuộc. Rốt cuộc là thấy ở đâu rồi.
" Chào ngươi. Tín đồ của ta. 3 vạn năm linh lực để gọi Hỏa Thần ta, có tiếc không?" - Đứa trẻ đó nói.
" Ngươi " - Từ Dung cứng họng nói.
" Người đó... không phải A Phượng năm 8 tuổi sao?" - Tiếu Ái kinh ngạc nói.
Hỏa Phượng liền tiến về phía trước, đứng gần hơn với đứa trẻ. Thái độ có chút trêu người nhìn con bé.
" Không ngờ cũng có lúc người như cô cũng phải lâm vào cảnh này. Cũng may là cô, nên mới có cơ hội, như kẻ khác không một chút phòng bị thì đã chết từ lâu rồi." - Hỏa Phượng trêu đùa nói.
" Không thể nào, ngươi lừa ta. Không phải nói Hỏa Thần sẽ giúp ta sao? Sao lại lừa ta." - Từ Dung khóc khổ.
Trên mặt hồng y chỉ một sắc lạnh, chầm chậm bước gần lại phía ả.
" Ta vốn sinh đã không có cha mẹ, số mệnh không ngừng vây quanh quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-nu-de/2919167/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.