Thứ ta luôn cố bảo vệ là một giấc mộng phồn hoa. Ta muốn được làm mẹ, ta muốn bảo vệ con, bảo vệ chồng. Chỉ cần bọn họ sống tốt ta cũng an lòng, ngay đến chủ thượng, người cưu mang ta, dung túng cho ta, ta cũng ra tay. Ta cho rằng chỉ cô ta biết mọi bí mật, cho rằng chỉ cần giết cô ta thì khế ước với Hỏa Phượng sẽ chấm dứt, con ta cũng sẽ không phải ngày ngày ở Âm Ti chịu khổ. Chỉ là quên mất, đối với người theo chân Hạ Thất Phượng, phượng ngàn ngai báu đều có thể, chỉ không được phép phản bội. Cuối cùng, chỉ là một giấc ảo mộng.
“ A Dung, con chúng ta mất rồi. Nàng đừng như vậy, A Dung nhìn ta.” – Trương Khang giọng nất từng cơn lay người Từ Dung.
Từ Dung lúc này không gào cũng không khóc. Trên miệng lại nở nụ cười bi đát như đã hiểu thấu sự tinh. Dần đứng dậy thẳng người.
“ Con cũng đã không còn rồi. Ta sao cứ phải trầm mê trong giấc mộng dài vô vọng này” – cô ta bình thản nói.
“ Chúng ta vẫn có thể làm lại, nàng vẫn còn trẻ, vẫn còn cơ hội.” – Trương Khang vội đáp.
“ Hức..hahaha… Sẽ không đâu. Sau tất cả những gì chàng và phụ thân đã làm, Trương gia không thoát nổi kết quả tuyệt hậu nữa rồi. Hạ Thất Phượng, ta thật sự rất xin lỗi. Cô hẳn là rất đau lòng, xem ta như tỷ muội, chăm ta từng chút. Ta lại hết lần này đến lần khác mưu hại cô, đẩy cô vào thế khó, năm lần bảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-nu-de/2919154/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.