Trương Khang dường như đã đến cực hạn, hắn kêu gào thảm thiết như hóa điên. Người nhà họ Trương liên tục tiến đến cản ngăn nhưng hắn cứ vồ lên phía trước muốn đánh muốn giết.
Hạ Thất Phượng cứ giữ khư khư Giản Sơ Mạn phía sau lưng mình, liên tục dùng tay che chắn, niệm chú phòng thủ.
Giản Sơ Mạn ngẩng đầu nhìn bóng lưng của người đang bảo vệ mình.
" Cũng có ngày hôm nay sao? Cô cũng biết bảo vệ ta sao?"
Ánh mắt lưu luyến đọng lại chút gì đó kinh ngạc cũng như vui mừng khôn siết từ tận đấy lòng.
" Trả thê tử lại cho ta" - Hắn gào lên.
" Khang Nhi, ta xin con, về đi, chúng ta về thôi. Đừng làm nương sợ mà!" - Mẫu thân hắn khóc nước mắt dài nước mắt ngắn can ngăn, dường như cũng nhếch nhác theo hắn.
" Mau đem nó về. Quá mất mặt rồi!" - Trương Hàn cáu gắt bất lực nói.
Lập tức sau đó mấy môn sinh liền kéo lôi Trương Khang đi mất. Trương Hàn cố gượng bình tĩnh ngồi xuống an tọa, trong đầu cố gắng trấn tĩnh để đối phó với Hạ Thất Phượng.
" Nha đầu" - Hạ Thất Phượng thở dài nói
Tuy vẫn dáng dấp lạnh như băng đó, nhưng bản thân lại nghe được chút gì đó nhẹ nhàng. Cảm giác giữa cái lạnh của mua đông buốt giá, có làn gió xuân ấm áp khẽ thổi về. Cảnh vật cứ như thêm phần tươi mới. Tự mình cũng bất giác bước lên phía trước, đứng cạnh bên người.
Người không nói, chỉ khẽ nhìn xuống rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-nu-de/2919142/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.