Hạ sơn hôm nay quả thật náo nhiệt. Giấy đỏ khắp nơi. Phải nói là khắp thành. Từ ngõ nhỏ phố lớn đến là câu chúc hỷ. Người người xếp hàng nhận quà hỷ sự cũng như cát hỷ của Tam gia. Tam gia bọn họ luôn có một truyền thống. Sau một năm làm việc dù ít hay nhiều đều trích khoảng lớn ra làm thiện nguyện. Cứu độ chúng sanh. Còn rất hay tạo công ăn việc làm, dạy trẻ dạy thuật, chữa bệnh,v..v.. hoàn toàn miễn phí.
" Nào nào nào đừng chen lấn, ai cũng có phần ai cũng có phần." - Phong Duật nhanh nhảu nói, tay không ngừng bê quà phát cho mọi người.
" Ca, giọng bản ngữ quá nặng rồi. Khó nghe quá." - Khảm Ngọc tỏ vẻ chê bai nói.
" Tiểu đệ đệ nay lại dám chê ta. Có phu quân cạnh bên không còn coi ca ca ra gì sao?" - Phong Duật chọc ghẹo nói.
" Ta không có... ca nói sạo!" - Khảm Ngọc ngại ngùng, mặt đỏ chín tía hết cả tai, cầm túi bánh nhỏ che mặt lại. Trông rất đáng yêu.
" A Ngọc không sao. Có ta đây. Phong huynh đừng ghẹo hắn, đứa trẻ này hay ngại lắm đấy." - Tử Nghĩa vội ôm Khảm Ngọc vỗ về đáp.
" Đệ đệ của ta, ta lại không biết sao! Vốn là muốn ghẹo đệ ấy. À đúng rồi, vẫn còn là Phong huynh sao? Gọi đại ca đi chứ... Khảm Ngọc nhà ta có phu quân liền quên mất ca ca rồi." - Phong Duật lại tiếp tục chọc ghẹo.
Hắn vừa cười vui vẻ, quay mặt lại liền nhìn thấy sắc mặt lạnh tanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-nu-de/2919127/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.