Ấm quá!....
So với cảm giác vừa đau vừa run trước kia, như vầy thật dễ chịu. Là thiên đường sao?...
Thứ gì mềm mềm ấm ấm đang áp lên trán ta đấy... Thích quá đi... Thiên đường này thật đẹp...sáng quá đi... Có chút chói mắt.
Người là ai? Nhìn ta gì thế?... Thiên sứ của thiên đường quả nhiên là rất ưa nhìn. Lại còn ôn nhu nữa. Đây là đãi ngộ của người mới sao?....
Ơ...KHÔNG!!! Mình đang xuyên không mà, thiên đường cái gì chứ. Hệ thống hệ thống! Tra điểm tra điểm. Ta nhớ ta không có âm điểm mà, sao lại chết được chứ!
[ Số điểm của quý khách: 1200]
Không có âm điểm mà. Vậy sao ta lại?...
" Tỉnh rồi sao?" - Giọng một người vô cùng quen thuộc cất lên, giọng y còn ngai ngái như vẻ rất mệt mỏi và chỉ mới ngủ qua một lát.
" Sư phụ!" - Giản Sơ Mạn vừa nghe giọng đã nhận ra ngay, chỉ là giọng có hơi yếu.
" Ta ở đây... Không cần sợ!... Vi sư không để ngươi chết đâu!" - Y nhẹ nhàng nói rồi áp tay lên má con bé.
Thì ra thiên sứ là Hạ Thất Phượng... Ấm áp dễ chịu như vậy... Thảo nào cảm thấy có chút thân thuộc... Hai họ đang ở trang viên của y. Đây là một phòng riêng có lẽ. Trước giờ chưa từng thấy qua cách bày trí này. Cả phòng như phòng trị liệu và nghiên cứu đặc biệt vậy. Ngoại trừ chiếc giường con bé đang nằm thì chỉ toàn là tủ thuốc, vật dung y thuật, còn có một số bài thuốc, rượu ủ, thuốc từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-nu-de/2919041/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.