Trải qua khảo nghiệm, năng lực y thuật của Giản Sơ Mạn được y công nhận. Suốt một tháng trời họ không thượng sơn mà chỉ ở trang viên kia. Sáng sớm y bắt con bé dạy sớm chạy bộ. Trưa lại bắt đọc dược bản, trao dồi y thuật cũng như khả năng châm kim trị bệnh hay phóng thích tiễn bệnh(nhân). Chiều lại bắt con bé luyện linh lực, học kinh sử thư pháp. Cả ngày hai người quần quật làm hết chuyện này tới chuyện kia.
Tuy y luôn theo sát bên cạnh để quan sát Giản Sơ Mạn suốt quá trình. Ngay cả việc chạy bộ chẻ củi cũng vậy. Nhưng mà y không mệt, có vẻ như đã quen. Nhưng Tiểu Sơ Mạn của chúng ta thì không. Mệt chết đi được!
Còn chưa dừng ở đó, Hạ Thất Phượng là chúa bốc lột. Tối đến cả người rã nhừ y vẫn bắt con bé tự pha nước tắm, tự giặt giũ nấu cơm cho cả hai người, còn phải trả bài các kinh sách y bắt học thì mới cho đi ngủ. Thật là biết cách hành hạ người khác.
Y tại sao lại làm vậy? Cũng là dễ nói.... Y muốn Tiểu Sơ Mạn trở nên cứng cáp hơn trong suy nghĩ, không non trẻ bốc đồng. Chỉ vì một phút tuổi trẻ rung động mà làm lỡ nhiều việc.
Nhưng mà việc này vẫn là có chút làm không tới. Trang viên rộng như vậy, không thiếu vài chục cái phòng ngủ, tùy tiện tìm một nơi cũng có giường lớn nệm êm. Thế mà Giản Sơ Mạn nói tìm không được, không quen đường liền đồng ý cho con bé ngủ chung phòng, còn là chung giường!!!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-nu-de/2919038/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.