Đây vẫn là lần đầu ta gặp người này. Tuy bản thân gọi y là tổ mẫu, nhưng cũng chỉ là dựa trên màn nói chuyện ban nãy mà phán đoán thôi.... Bà ấy nhìn vẫn trông rất trẻ, chỉ tầm 30 đến 40. Khí chất rất đặc biệt.
Ta cứ vô thức, vô thức đi theo bà ấy đến một nơi xa xa, như có mê lực quấn lấy khiến bộ não trống rỗng. Không nghỉ được gì.
" À!... Ngươi dùng sao cũng không phải dị tộc nhân. Có lẻ không chống nổi mị lực nơi đây. Uống cái này trước đi!" - Xuân Thu nắm lấy tay nhỏ của Sơ Mạn để định thần con bé lại rồi đưa đến một viên thuốc nhỏ.
Không hiểu sao ta lại ngoan ngoãn tức khắc nghe theo. Nhận lấy viên thuốc rồi nuốt xuống bụng.
Quả thật. Nơi đây giống như có một khí lạ bao phủ. Khiến con người ta thật thoải mái nhưng cứ như rơi vào ảo mộng rồi mất cả khống chế. Không thể kiểm soát được hành vi hay suy nghĩ của mình.... Có viên thuốc này liền tỉnh táo lại một chút, nhưng cảm giác ấy cứ bủa vây tâm trí.
Xuân Thu từ trên cao nhìn xuống nét mặt đứa trẻ thấp bé. Mặt bà ấy nghiêm túc không có ý cười. Đôi mắt sáng đăm chiêu nhìn con bé. Đây cũng là mắt phát sáng của dị tộc nhân... Nhưng mà khác với Hạ Thất Phượng, mắt của bà ấy như nhìn thấu, như có một cổ thể thiên pháp trấn áp bên trong, giúp bà nhìn xuyên lòng người... Nhìn vào mắt Xuân Thu rất sợ, một nổi sợ không tên như sợ bị nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-nu-de/2918997/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.