Quay về chỗ ngồi. Chỗ xếp của họ có lẽ là theo từng điện ở Phục Linh, Hạ Thất Phượng được ngồi ở vị trí cao nhất, mà y thì chỉ có một đồ đệ nên đương nhiên là hai người ngồi chung rồi. San Vy thì ngồi ngay kế bên cùng với Tiếu Ái.
" Tỷ! Chỉ như vậy thôi sao?... Tỷ không định..." - San Vy quay sang nói, tay thì ra hiệu là tháo mạng che mặt xuống.
" Không sao! Đủ rồi. Dù sao cũng không thể bứt dây động rừng! Vả lại vẫn là chưa cần thiết." - Hạ Thất Phượng nhẹ nhàng đáp.
" Ừm! Đưa hết người về Đông Kinh như vậy thì có còn ai ở lại bảo vệ tỷ không? Có cần ta giúp không?" - San Vy thì thầm nói.
" Không cần đâu. Tự ta có tính toán... Ăn nhiều một chút, lát nữa còn có việc khác." - Hạ Thất Phượng nói rồi tiện tay bóc vỏ một quả vải đưa qua cho Sơ Mạn.
Thật ra cũng không quá làm lạ. Sơ Mạn trước kia theo y đều thấy như vậy. Y cứ đem cái cây một lượt rửa sạch, bóc vỏ cẩn thận rồi lại không ăn. Đưa hết cho con bé. Như thế là quen tay quen chân, hoặc là hai tay không có việc gì làm thì sẽ thấy khó chịu.
" Có chuyện gì? Là chuyện kịch tính gì sao?" - San Vy hớn hở muốn biết.
" Ban nãy muội nói cũng quá hăng rồi. Vì vậy phải có một người ra hốt vỏ. Cho nên cứ xem đi rồi biết!" - Hạ Thất Phượng liền đáp.
Hai người họ cứ chụm đầu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-nu-de/2918982/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.