" Mấy người các người sao lại đến trễ quá vậy! Đồ ăn sắp nguội hết rồi. Mau vào ăn đi!" - Tiểu Ái cau mày nói.
" Công chúa nhà ta thay y phục hơi mất thời gian một chút!... Sao ngươi không vào ăn trước đi!" - Giang Thành vội đáp lại.
Tiểu Ái lúc này đã hóa thành người, trưng ra bộ mặt chán chường thở dài nói:" Ta vẫn phải chăm cơm cho tiểu chủ nhà ta đây này!... Cãi nhau làm gì rồi vẫn là bắt ta chăm con bé ăn cơm chứ? Con bé cũng có bị què hay cụt gì đâu!"
Sơ Mạn cũng có hơi bất lực trước ngôn từ của Tiểu Ái, ráng nặn ra một nụ cười gượng mà hỏi lại;" Sư phụ bảo ngươi ...chăm ta ăn!"
" Còn không phải người thì ai! Còn không gì hai con cá mặn ta nhất định không nể mặt!" - Tiểu Ái cáu kỉnh nói.
" Ngươi là khuyển sao lại thích cá mặn?" - Giang Thành có chút khó tin hỏi
" Vậy là ngươi không biết rồi! Tảng băng nhà ta nấu gì cũng dở, chiên cá cá khét, là sát thủ bếp núc nhưng mà người sạch sẽ ghét mùi hôi thối đó lại làm cá mặn rất ngon. Ăn được một món ngon của người ấy là phước ba đời, ta vì sao mà không thích được... Hơn nữa thời điểm trước cùng A Phượng ở bìa rừng cũng toàn là ăn cái đó. Ăn riết thành nghiện thôi!" - Tiểu Ái nhanh miệng đáp.
" Người ấy nấu ăn tệ vậy sao?... Ta những tưởng người ấy cái gì cũng hoàn hảo!" - Nguyệt Ly có chút bất lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-nu-de/2918974/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.