Trải qua một cuộc khẩu chiến, thắng bại đã rõ. Trên đời này không có thứ gì là tuyệt đối. Người như Giang Anh Túc lại bị một người mà bà ta xem thường ghét cay ghét đắng chèn ép, mất con lại lại mất cả luôn cháu, thật sự là quá bi hài rồi.
Ở phòng Hạ Thất Phượng nghỉ ngơi lúc này lại đông đúc hơn cả. Không phải đến quan tâm y mà là đến vì hai người đã bị y cướp mất. Dù họ không có huyết thống hoàng tộc nhưng cũng là ở đây rất nhiều năm, hơn nữa quan hệ với Giang gia lại không thể sai đi đâu được. Vì vậy mà cứ thế xông vào đây. Khiến cho một người mới từ Quỷ vực trở về như y cũng không có chỗ để tựa lưng, phải ra ngoài sân ngồi phơi nắng thưởng trà cho chắc xương, chuyện bên trong cứ để Thượng Vy lo liệu vậy.
" Ấy ấy ấy, không được tiến vào. Người là của nhà ta rồi. Muốn thăm thì chỉ được ở bên ngoài nhìn vào thôi!" - Ninh Vy liền ngăn những người muốn xông vào trong lại.
Ở bên trong Thập Hoan đang chăm chút cho Trường An còn Thượng Vy thì đang bắt mạch. Thương tích của hắn không nhẹ, mê man vẫn chưa thể tỉnh.
" San Vy! Ngươi có hơi quá tay rồi đó!" - Thượng Vy thở dài nói.
" Không trách được, hắn cũng rất khá. Nếu không mạnh tay không thể khiến chân thân thật lộ ra được. Nhưng mà vẫn cứu được phải không?" - San Vy thờ ơ đáp.
" Đương nhiên, xem ta là ai chứ! Nhưng mà sẽ khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-nu-de/2918962/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.