Ngày đó Viễn Hàm đi, chỉ có ta đi tiễn hắn, nhìn hắn biến mất trong làn mưa, ta nửa buồn nửa vui.Ta buồn, vì ta không phải một đại ca tốt.Ta vui, vì hắn rốt cục quyết định buông tay.Nhớ rõ trước đây mẫu thân hỏi ta: “Viễn Tu, con là Cung gia trưởng tử, biết trưởng tử là sao không?”Lúc đó ta quá nhỏ, chỉ biết nhìn mẫu thân lắc đầu.Mẫu thân cười rất đẹp, chỉ vào ViễnHàm cùng Viễn Hạ đang chơi đùa trong viện nói: “Viễn Tu, trưởng tử làngười sẽ bảo vệ hạnh phúc cho mọi người trong nhà nga.”Bảo vệ hạnh phúc cho mọi người trongnhà, ngay lúc đó ta không biết hạnh phúc là gì, nhưng ta biết, muốn bảovệ, phải rất mạnh, mạnh giống như phụ thân vậy, như vậy, cho dù là cáigì, ta cũng đều sẽ bảo vệ được đi?Nói đến thật buồn cười, sau khi ta trởnên mạnh mẽ, cư nhiên lại choáng váng, những người ta phải bảo vệ, những trách nhiệm ta phải gánh vác, đều đặt tại Viễn HàmTa biết, hắn sẽ thích Ưu, là vì, hắn đã có thói quen bảo vệ, bảo vệ tất cả mọi người trong nhà, hắn tiếp xúcvới nàng, theo đuổi cảm tình của chính mình, quên phân rõ giới hạn, bởivì hắn cảm thấy, hạnh phúc của nàng, nụ cười của nàng, đều là tráchnhiệm của hắn.Cho nên, sau khi ta thanh tỉnh, hắnbỗng nhiên phát hiện, nguyên lai, bảo hộ Ưu không phải là hắn, thói quen bảo hộ bỗng nhiên mất đi ý nghĩa, mất đi lý do, hắn không biết tình cảm của mình đối với Ưu là thế nào? Hắn muốn chạy trốn, những càng trốntránh càng để ý, càng giãy dụa càng hãm sâu.Cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-xuyen-qua-hao/1632289/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.