Thánh Y sơn, là nơi vô cùng lạnh ởphương bắc, mỗi khi mùa đông đến tuyết bay tán loạn, màu trắng bao phủ,đẹp đến mức tận cùng, lại lạnh lẽo đến mức tận cùng.Năm nay Thánh Y sơn, cũng vẫn như mọi năm, vừa vào đông liền nổi tuyết, trên sơn đạo, tuyết đã đọng đến mắt cá chân.Trên nền tuyết lâu không có người đi,bị một nam tử đột nhiên xâm nhập in xuống một chuỗi dấu chân, nam tử kia mặc một bộ trường bào màu đen, bên ngoài khoác một chiếc áo choàng cũng màu đen, gió lạnh thổi bay tà áo của hắn về phía sau, hắn cúi đầu,không bung dù, tuyết rơi trên tóc cùng vai hắn thật dày, hắn cũng khôngngừng lại, đi bộ lên đỉnh núi, động tác của hắn nhanh nhẹn, bộ pháp nhẹnhàng, vừa nhìn đã biết là một người võ nghệ không tầm thường.Chưa đến một hồi sau, hắn lên tới đỉnhnúi, trên đỉnh núi, một tòa trang viên khí phái hiện lên trước mắt, hắnngẩng đầu liếc mắt nhìn ba chữ ‘Thánh Y phái’ trên cửa lớn tòa trangviện, tiến lên phía trước, nhẹ gõ cửa.Gia đinh trông cửa là một lão bá tuổihơn năm mươi, mở cửa ra, nhìn nam tử, lễ phép hỏi:“Vị công tử này…… A!”Khi lão thấy rõ mặt hắn, kinh hỉ kêu lên:“Là Mạt Nhất đại hiệp! Sao ngài lại đến đây?”“Ta đến tìm Vu Thịnh Bạch.”“Mạt Nhất đại hiệp mời tiến vào, Bạch đại phu đang ở Thiên viện, lão đưa ngài tới đó.”“Làm phiền.”“Mạt Nhất đại hiệp khách khí , đây làtiểu nhân phải làm .” Gia đinh lão bá liếc mắt nhìn Mạt Nhất một cái,lão dẫn hắn đi qua hai hành lang dài, qua một hồi lâu, rốt cục khôngnhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-xuyen-qua-hao/1632287/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.