Sau giờ ngọ, Cung gia nam uyển.Vu lão cha canh ở cửa sổ, thấy CungViễn Tu mới từ thư phòng trở về, lập tức ý cười đầy mặt ngoắc hắn “Conrể a, đến, bồi lão phu một bàn cờ vây.”Cung Viễn Tu giương mắt nhìn lại, nhợt nhạt mỉm cười, có lễ gật đầu đáp ứng:“Vâng, nhạc phụ đại nhân.”.Hai người ngồi đối diện, ở giữa là bàncờ, trên cửa sổ đặt một lư hương tinh xảo, trong bếp lò mùi hoa phiêután ra, đạm mà xa xưa, Cung Viễn Tu tĩnh tâm ngửi, tổng cảm thấy mùi này rất quen, lại nhất thời không nhớ nổi đã ngửi thấy ở đâu.Đoán quân cờ xong, Vu lão cha cầm quân đen đi trước, Cung Viễn Tu cầm quân trắng, hai người ngươi tới ta đi đối chiến thật sự.Nửa ngày qua đi, hai người kì lực chẳng phân biệt được cao thấp, đấu khó phân thắng bại, Vu lão cha vẻ mặt tươi cười, gương mặt hơi tái, Cung Viễn Tu trấn định tự nhiên, ánh mắt thâmsâu.Trận cờ kết thúc, Cung Viễn Tu kém hai mục rưỡi, bại dưới tay Vu lão cha.Vu lão cha vuốt râu cười ha ha:“Con rểkì nghệ không tồi a, không giống Ưu Nhi nhà ta, cho dù ta dạy thế nàocũng không biết chơi cờ vây, còn tự mình dùng cờ vây phát minh ra mộttrò chơi tên là cái gì ‘ngũ tử liên kì’.” (chính là cờ caro a)
Cung Viễn Tu chọn mi hỏi:“Ngũ tử liên kì?”“Đúng vậy, ngươi không biết?”“Con chưa từng nghe nàng nhắc tới.”“Nga, vậy ngươi mau về phòng hỏi nó,trò ‘ngũ tử liên kì’ kia cũng rất thú vị a.” Vu lão cha cười giảo hoạt,phất ống tay áo đuổi hắn ra khỏi cửa. Vu Hào Cường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-xuyen-qua-hao/1632274/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.