ừ đó vài ngày về sau, Vu Thịnh Ưu cựckỳ say mê Mạt Nhất, mỗi ngày đều đúng giờ tới địa lao xem Mạt Nhất tratấn người, quả thực giống như đi làm, không sót ngày nào. Quỷ dị là, VuThịnh Ưu cực mê lúc Mạt Nhất vung roi, khi hắn ngừng tay, dùng thứ khác, vẻ mặt si mê của nàng lại nhanh chóng biến mất không thấy.Thần bí nhân kia cũng là một con ngườirắn rỏi, mặc kệ Mạt Nhất tra tấn như thế nào, hắn đều một chữ khôngkhai, toàn thân hắn tất cả đều là vết roi, quần áo tả tơi bắt tại trênngười, mỗi roi quất qua, quần áo hắn đều có nguy cơ không còn có thể che được bộ vị trọng yếu. Mỗi lần Vu Thịnh Ưu đều tràn ngập chờ mong, chờquần áo hắn hóa thành mảnh nhỏ, bay xuống, lộ ra xxx! Nga ha ha ha! ( =”= bó tay với Ưu tỷ )Nhìn ánh mắt nàng sáng lên quỷ dị, dọaÁi Đức Ngự Thư lo sợ phải hạ lệnh, chỉ có thể đánh thân trên, không được đánh ở hạ thân hắn.Mạt Nhất kiên trì quán triệt tư tưởngmôn chủ, quần của thần bí nhân, hoàn hảo không tổn hao gì vẫn ở trênngười. Khiến cho Vu Thịnh Ưu thực thất vọng.Hôm nay, Mạt Nhất quất hắn tới tận giờNgọ, vẫn chưa thu được một chữ, âm lãnh vứt bỏ ngọn roi trong tay, quayđầu nói với Vu Thịnh Ưu: “Tiểu thư, biểu diễn chấm dứt.”“A?”“Kế tiếp, là nội dung người không nên nhìn.”Vu Thịnh Ưu trợn to mắt, trong đầu cóthanh âm nổ ầm vang, không nên nhìn a không nên nhìn a, 18 cấm a 18 cấm, ooxx a ooxx chẳng lẽ…… Chẳng lẽ: “Chẳng lẽ ngươi muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-xuyen-qua-hao/1632242/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.