Ban đêm, Vu Thịnh Ưu bị Ái Đức Ngự Thưan bài ở căn phòng cách vách phòng hắn, hai phòng chỉ cách nhau bứctường, vách tường mỏng tưởng chừng một quyền cũng có thể đánh nát vụn,Vu Thịnh Ưu phi thường lo lắng nhìn, đi lên đông sờ sờ, tây sờ sờ, sauđó quay đầu nhìn Ái Đức Ngự Thư hỏi: “Ta có thể đổi một phòng kháckhông?”
Ái Đức Ngự Thư gật đầu nói:“Có thể a.”Nhìn Vu Thịnh Ưu khuôn mặt tươi cười, vẻ mặt vui mừng, hắn híp đôi mắt nhỏ, nói tiếp: “Ở trong phòng ta a.”Tươi cười ở trên mặt cứng lại rồi, VuThịnh Ưu trừng mắt nhìn hắn một cái, vẫy vẫy tay: “Ngươi đi ra ngoài đi, ta mệt chết, muốn nghỉ ngơi.”
“Được.” Ái Đức Ngự Thư cũng không làmnàng khó xử, phất tay, vài tì nữ nối đuôi nhau mà vào, mang theo thùngnước để tắm rửa, quần áo sạch sẽ đứng chờ.
Ái Đức Ngự Thư vỗ ngực nói: “Lão bà, nàng nghỉ ngơi đi, có nguy hiểm gì, nàng chỉ cần kêu một tiếng, ta lập tức có mặt!”
“Ta không phải lão bà ngươi. Ngươi mauđi ra.” Vu Thịnh Ưu thở dài, không nề hà sửa đúng hắn, xua tay, mắt cũng không nhìn, đuổi hắn đi ra ngoài.
Ái Đức Ngự Thư cũng không giận, hớn hởxoay người bước ra ngoài, đối với hắn mà nói, bản thân hắn lớn lên anhtuấn tiêu sái, uy vũ bất phàm, lại là môn chủ Quỷ Vực Môn, người có thểluyện tới tầng thứ bảy của Ma Cầu Công, các nữ nhân trong môn, không aikhông dùng mị nhãn với hắn, không kẻ nào không thầm mến hắn. Nam nhânxuất sắc như hắn,lại có nữ tử nào không thích? Sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-xuyen-qua-hao/1632238/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.