Trời còn tờ mờ sáng, Vu Thịnh Ưu đãtỉnh, xác thực mà nói nàng là cả đêm không ngủ, bởi vì nàng hạ quyếtđịnh, chính là dùng y thuật của nàng để chữa khỏi cho Cung Viễn Tu!Ngoài cửa sổ, chim chóc đã bắt đầu kêuríu rít, Vu Thịnh Ưu giật giật thân thể đã muốn cứng ngắc, đáng tiếc kẻnào đó còn đang gắt gao ôm lấy nàng không buông tay, Vu Thịnh Ưu bất đắc dĩ vặn vẹo vài cái, kết quả người nào đó tiếp tục không chút sứt mẻ ômnàng ngủ say như chết, Vu Thịnh Ưu ra sức xoay người, đối mặt Cung ViễnTu, chỉ thấy Cung Viễn Tu bộ dáng lúc ngủ cũng giống người bình thường,không! So với người bình thường soái hơn rất nhiều, rất nhiều, rấtnhiều, rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều lần! Vu Thịnh Ưu bị mê hoặc mộtchút, nước miếng chảy tới cằm, thầm tự nhủ, bình tĩnh !Nàng vươn tay, nắm cái mũi tuấn tú củahắn, không cho hắn hô hấp, quả nhiên, không đến một hồi Cung Viễn Tubuông nàng ra, hai tay quơ lung tung trong không khí, Vu Thịnh Ưu nhâncơ hội đó quay hai vòng sang bên phải, rốt cục thoát khỏi ma trảo củahắn, Cung Viễn Tu hô hấp lại được, than thở vài tiếng, hai tay hướngphía Vu Thịnh Ưu ôm tiếp. Vu Thịnh Ưu lập tức cầm cái gối của mình ấnvào lòng hắn, Cung Viễn Tu vừa lòng gắt gao ôm cái gối, dùng sức cọ vàicái, vẻ mặt hạnh phúc lại ngủ tiếp.Vu Thịnh Ưu day day thái dương, chậmrãi từ trên giường đứng lên, vòng qua người Cung Viễn Tu đi xuống, xuống giường, lấy từ trong ngăn tủ một bộ váy dài thêu hoa màu thủy lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-xuyen-qua-hao/1632225/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.