"Bạn nào lên bảng giải thích đề bài này." Thầy dạy toán nói trên bục giảng.
Tống Phất Chi đột nhiên bừng tỉnh, rời mắt khỏi con bạch tuộc nhỏ, yên lặng chuyển sang đề toán.
Cậu nhìn đề bài nhưng không thể nào tập trung giải toán được.
Trong đầu chỉ toàn là con bạch tuộc xấu xí dễ thương đó.
Không ai khác, chỉ có thể là Thời Chương.
Tống Phất Chi không kìm được cúi đầu khẽ cười, nghĩ thầm anh Thời đúng là không biết vẽ gì hết.
Ngày đó cậu mua truyện tranh bị anh nhìn thấy, thế mà Thời Chương không chỉ nhớ rõ cuốn cậu mua, mà còn gửi tặng cậu toàn bộ các tập tiếp theo.
Tống Phất Chi vốn còn tưởng rằng mình sẽ bị cười nhạo.
Vậy tại sao Thời Chương lại tặng cậu nhiều truyện tranh như vậy?
Đối với Tống Phất Chi, số tiền để mua nhiều truyện tranh như thế gần như là một khoản lớn.
Món quà này quá quý giá, đến mức Tống Phất Chi không dám mở niêm phong, thậm chí còn hoài nghi không biết Thời Chương có gửi nhầm hay không.
Tống Phất Chi định tìm Thời Chương tâm sự trước, nói cảm ơn với anh.
Chiều hôm đó, Tống Phất Chi tan học chạy đến hiệu sách nhưng không thấy bóng dáng Thời Chương đâu.
Liên tiếp vài ngày cậu đều không thấy anh xuất hiện, Tống Phất Chi thậm chí còn lén lên tầng của lớp 12 dạo vài vòng trong giờ nghỉ, có lần suýt nữa chạm mặt mẹ mình, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không thấy Thời Chương.
Tống Phất Chi trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-wibu-khong-the-ket-hon/3620614/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.