Giây phút Tống Phất Chi bị Thời Chương gọi tên, tim y thoáng ngừng đập trong một giây.
Tiếng thét chói tai dần xa xôi, bóng người trên sân khấu hỗn loạn mơ hồ, trước mắt Tống Phất Chi chỉ còn lại ánh mắt Thời Chương ném trên người mình.
Giống như một chùm ánh sáng xuyên qua mây mù.
Dù đã "thỏa thuận" trước khi tham gia chương trình nhưng giữa ánh sáng rực rỡ của vì sao trên sân khấu, ánh mắt người yêu chỉ dõi theo một mình mình, sự kiên định cháy bỏng này khiến người ta rung động.
Bạch Tuộc có vẻ không giữ được điềm tĩnh, không giấu được việc. Nhưng trước vô số ánh mắt và ống kính, thực sự rất khó che giấu được tình yêu.
Tống Phất Chi nghĩ, Thời Chương đã làm đến mức này, có lẽ đã rất cố gắng kiềm chế.
Ít nhất hắn cũng đã tuân thủ đúng quy tắc của trò chơi.
Dù trong lòng có hơi bất lực, nhưng y cũng không thể nói là mình tức giận.
Trong tiếng thét của toàn hội trường, cảm xúc của Tống Phất Chi cũng dâng cao, vừa chua vừa ngọt vừa thổi phồng như bọt bong bóng.
Tường Vi đã rời khỏi đội của Bạch Tuộc, đứng ở một bên mím môi cười.
Tất cả mọi người đều nhìn FuFu, chờ y đứng lên.
Tống Phất Chi lắc đầu, nở một nụ cười bất đắc dĩ.
Y dứt khoát đứng dậy, từng bước đi về phía đội Bạch Tuộc.
Emie cũng nháy mắt và nói bằng tiếng Trung Quốc không chuẩn: "Tạm biệt FuFu-san, tụi tui sẽ nhớ cậu."
Tống Phất Chi vẫy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-wibu-khong-the-ket-hon/3563782/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.