Chương 47
Bôi thuốc xong, Tống Phất Chi xách hộp thuốc ra khỏi phòng mà không quay đầu lại.
Trong lòng Thời Chương lộp bộp, nghĩ thầm xong rồi, thầy Tống hình như giận thật rồi.
Thời Chương không có kinh nghiệm xử lý tình huống này, hắn luống cuống tay chân ngồi ở bên giường.
Chờ Tống Phất Chi cất hộp thuốc trở về, nhìn thấy Thời Chương đang ngồi bất động bên giường với vẻ mặt nghiêm túc, như đang suy nghĩ vấn đề sâu xa nào đó, nhìn trông như một con cú mặt đần.
Tống Phất Chi không nhịn được cười: "Nghĩ gì vậy?"
Đầu óc Thời Chương còn chưa kịp hoạt động: "Đang nghĩ cách dỗ em."
Lời vừa nói ra làm vẻ mặt hai người đàn ông trưởng thành biến sắc
Thời Chương xấu hổ, Tống Phất Chi lại vui vẻ.
"Giáo sư Thời xuống giường không được thông minh cho lắm." Tống Phất Chi bình luận.
"Ý là anh giỏi trên giường hơn?" Chỉ số thông minh của giáo sư Thời dần dần khôi phục.
Tống Phất Chi liếc hắn một cái, trầm ngâm hồi lâu mới đảo mắt đáp "Ừ".
Đúng là giáo sư Thời thông minh thật, tự mình mày mò, năng khiếu trời cho, hai ba cái là tìm được điểm G của Tống Phất Chi khiến cho y mềm nhũn đến quỳ không vững.
Giờ đây nhìn chiếc giường lớn đắt tiền thật nóng mắt, những mảnh vụn cánh hoa bách hợp rải rác đầu giường giống như là thiên sứ thuần khiết bị ép sa đọa.
Hai má Tống Phất Chi nóng lên, chỉ muốn mọi thứ nhanh chóng trở lại bình thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-wibu-khong-the-ket-hon/3512380/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.