Mặc dù các học sinh trong lớp Tống Phất Chi có những sở thích và hứng thú khác nhau nhưng nhìn chung bọn họ rất đoàn kết, trong suốt cuộc thi các bạn khác luôn ở bên cạnh cổ vũ họ.
Những đứa trẻ trong lớp y có khát vọng thắng thua rất mãnh liệt, ai cũng tranh đua giành vị trí thứ nhất, thế mà trong kỳ thi chẳng thấy tụi nó tích cực như thế.
Cả ngày Tống Phất Chi vác máy ảnh đi khắp các sân thi đấu, chụp đầy một tấm thẻ nhớ.
Cho dù sức dài vai rộng như thầy Tống cũng cảm thấy hơi đuối, về nhà ăn cơm xong là muốn nằm nghỉ ngơi, ngày hôm sau y còn phải chạy đường dài.
Tống Phất Chi thả mình xuống ghế sofa mềm mại, Thời Chương ngồi xuống bên cạnh, hỏi: "Thầy Tống mệt à?"
Tống Phất Chi "Ừ" một tiếng, cười cười: "Hôm nay làm nhiếp ảnh gia cả ngày, vác máy ảnh chạy khắp nơi."
Thời Chương nhẹ nhàng đỡ lấy gáy y, vỗ vỗ: "Massage cho em."
Một lực nhẹ nhàng chậm rãi nhưng không thể cưỡng lại tác động lên vai, Tống Phất Chi theo sự khống chế nhẹ của lòng bàn tay mà ngã xuống, từ từ nằm nhoài trên sofa.
"Thả lỏng cơ bắp vừa phải, em sẽ chạy tốt hơn vào ngày mai." Thời Chương nói.
Tống Phất Chi ôm gối tựa nằm sấp trên sofa và thấy hơi ngượng ngùng. Y từng đi spa ở ngoài nhưng đây là lần đầu tiên được chồng massage cho.
Tống Phất Chi tìm chuyện để nói: "Giáo sư còn nhớ ngày mai em phải tham gia đại hội thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-wibu-khong-the-ket-hon/3370017/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.