Ngày hôm sau, An Hâm sau khi kiểm tra xong không có vấn đề gì liền xuất viện, lúc hai người cùng đi nộp viện phí thì được thông báo là đã có người thanh toán giúp họ rồi. 
An Hâm nghe thế thì nhíu mày, hỏi: "Cô có biết là ai không?" 
"Là bác sĩ Ôn của bệnh viện chúng tôi." Y tá nói, ánh mắt sáng rực lên nhìn về phía sau họ: "Chính là vị đó." 
Tùy An Nhiên và An Hâm quay đầu lại nhìn. 
Trước cửa thang bộ, một vị bác sĩ nam bận chiếc áo blouse trắng đang dựa người vào tay vịn của cầu thang bộ, bên cạnh anh ta là một bác sĩ nữ, hai tay đút vào túi áo, lạnh nhạt nhìn anh ta, hai người họ hình như đang trò chuyện. 
Vị bác sĩ nam đó khẽ nghiêng đầu, ánh nắng xuyên qua ô cửa kính ở giữa cầu thang dừng lại trên gương mặt anh ta, càng tôn lên khí chất lịch sự nho nhã trên người anh ta. 
Hình như anh ta đã cảm nhận được ánh mắt của hai người họ, nghiêng đầu nhìn sang bên này, góc nghiêng của anh ta trông rất giống Ôn Cảnh Phạm. Chỉ là cảm giác mà hai người mang đến hoàn toàn khác nhau, mặc dù vẻ ngoài có đôi nét giống nhau, nhưng khí chất trên người thì hoàn toàn khác biệt. 
Anh ta hơi do dự, thấp giọng nói vài câu với vị bác sĩ nữ bên cạnh, rồi sải bước đi về phía này, đến khi chỉ còn cách vài bước chân thì dừng lại, khẽ gật đầu với họ. 
Ánh mắt Tùy An Nhiên dừng trên tấm bảng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-toi-khong-yeu-em/3167336/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.